BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 133

Đó chính là cánh tay mọc vẩy màu xanh lục. Bàn tay thòng lọng của gã

mở thật rộng ra, như móng vuốt của một con thú ăn thịt, mở rộng đủ để tóm
được cổ tôi.

Gã muốn bóp chết tôi bằng kiểu cách đó.

Tôi giơ cây thánh giá chặn ngược hướng. Nó tiến thật chậm về phía tôi,

làm tôi thầm nhớ đến một vụ án khác, nơi bàn tay của Desteros cũng đã thò
sang từ thế giới bên kia và định bóp chết tôi tương tự hoàn cảnh hiện tại.

Nhưng cây thánh giá của tôi chắc sẽ phải đối chọi được với nó. Tôi tin

thế.

Đáng tiếc là tôi tập trung quá nhiều vào bàn tay màu xanh lục của con

quái vật, mà không để ý đến Judy Jackson. Vì thế mà tôi nghe thấy tiếng
kêu cảnh báo của cô gái quá muộn.

Nó vang lên thật to bên tai tôi, đâm thẳng vào hai màng nhĩ, vậy mà tôi

không ngay lập tức hiểu được ý nghĩa của nó.

Tiếng kêu đó không dính dáng đến số phận của cô, mà là số phận của tôi.

Bên trên tường hiện lên một chuyển động thoắt ẩn hiện mờ ảo, một vật thể
nào đó gây nên cái bóng tối run rẩy kia, để rồi ngay tích tắc sau đó, vật thể
nọ lao hết qua hai con mắt tôi và tìm thấy mục tiêu của nó ở cổ tôi.

Trước khi tôi kịp làm điều gì, cái dây thòng lọng khốn nạn đã giật về và

chặn không cho tôi thở nữa.

Gã đao phủ nắm tôi thật sự trong tay.

* * * * *

Trong vài giây đồng hồ sau đó, tôi được trải nghiệm với chính bản thân

mình, tình trạng của một người bị treo cổ. Tôi không thở được nữa mà chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.