BÀN TAY GÃ ĐAO PHỦ - Trang 135

Thật tồi tệ. Tay chân tôi như được đổ đầy chì. Phải cố gắng làm sao giơ

được hai tay lên cao và chạm cây thánh giá vào dây thòng lọng.

Bất chợt, bàn tay gã đao phủ đã ở gần kề tôi. Tôi không nhìn cả Gatano

cũng như cô gái. Cái móng vuốt kia chắn ngang toàn bộ góc nhìn của tôi.
Tôi chỉ thấy mỗi một màu xanh lục gớm ghiếc và tàn nhẫn thực sự va chạm.

Cái móng vuốt chết chóc bí hiểm đó đập thẳng vào mặt tôi. Ngón tay

duỗi thẳng lên trên, đập vào trán tôi, khiến tôi cảm nhận một lực ép rất
mạnh đau bùng lên như lửa.

Tôi giật về phía sau. Gáy tôi đập xuống đất, cảm giác đau xuyên suốt qua

cả não bộ tôi. Nó thúc cho tôi tỉnh dậy trong một thoáng, trong một thoáng
đó tôi nhìn mọi vật rõ ràng hơn và có thể nhìn xuyên qua được những kẽ
ngón tay của Gatano.

Cơ thể tôi đang oằn lên, có phải đó là cái giẫy giụa cuối cùng trước cái

chết?

Đúng lúc đó tai tôi nghe thấy loáng thoáng tiếng rít. Cùng tích tắc, là một

tiếng thét, bàn tay giật về, và sợi dây chuyền đeo cây thánh giá của tôi được
giật với một lực mạnh không gì cưỡng nổi ra khỏi cổ tôi. Cả sợi dây thòng
lọng cũng biến mất. Tôi há miệng hút hơi, những âm thanh lào khào hổn
hển thoát ra ngoài khi tôi hít không khí vào trong hai cánh phổi.

Cây thánh giá đang chiến đấu thay cho tôi.

Chính trong giây phút của hiểm họa tột cùng, tôi còn kịp thời kích hoạt

cho bùa hộ mạng của tôi hành động. Thêm vào đó là pháp lực của ma thuật
đen quá mạnh, khiến cho cây thánh giá thần của tôi tự động tạo thành cực
đối chọi.

Một vụ nổ lóe bùng lên, một sự kiện mà tôi không thể can thiệp được, và

tôi cũng không can thiệp được vào những sự kiện xảy ra sau đó, bởi cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.