BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 116

Jennifer nói: “Ừmm… Tôi đã đương đầu được rồi, phải không? Tàm tạm

thôi.”

Tôi đáp: “Ừ, đúng vậy.”
“Vậy thì tốt,” Nàng nói. Một khoảng im lặng. Tôi nhìn đồng hồ trong bếp,

00:11. Tôi sắp phải đi rồi. Tôi nghĩ về ngày mai. Chạm mặt với cậu George
ở tiệm đàn. Phải gọi điện cho má. Đầu tôi thoải mái và trống rỗng trong một
lúc nhưng rồi nó chứa đầy trở lại. Rồi Jennifer nói: “Anh có nghĩ là tôi có
thể đương đầu lần nữa không? Ngay bây giờ? Tại đây?”

Tôi hỏi: “Cô muốn nói gì?” nhưng tôi hiểu ý nàng rồi.
Nàng ngồi chồm tới trước và nói: “Đưa tay anh cho tôi. Cho tôi xem nó

được thực hiện như thế nào. Trần nhà này đủ cao phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.