BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 117

Chương mười bốn

S

áng hôm sau cậu George không nhắc gì đến cái nhà hàng hay tôi và

Jennifer. Cứ như là chuyện đó không xảy ra, điều này có nghĩa là trăm phầm
trăm cậu đang nghĩ về nó. Thay vì vậy, cậu nói tôi làm hỏng sàn nhà của
tiệm. Khi tôi đi vào thì cậu đã có mặt ở đó rồi. Cậu đang lồm cồm bò trên
sàn nhà kiểm tra như lúc kiểm tra chiếc Merc để tìm vết trầy. Ban đầu tôi
không thấy cậu. Chưa có ai đến tiệm cả nên tôi nghĩ rằng cậu trong phòng vệ
sinh. Tôi nghĩ mình có đủ thì giờ để mở máy lên mạng gởi e-mail cho
Jennifer để cám ơn về đêm hôm qua và xin lỗi việc phá hỏng dàn đèn trong
nhà nàng.

Tôi vừa lấy áo khoác máng trên lưng ghế và mở nắp ly cà phê sữa ra thì

nghe một tiếng cót két rồi thấy đầu của cậu George hiện ra giữa các cây đàn.
Cậu chỉ nói hai từ. Hư rồi. Thật ra thì cậu không dùng từ đó nhưng đó là
điều mà cậu muốn nói. Cậu đứng lên đi về bàn của cậu. Cậu nói: “Tan nát cả
rồi. Nhờ mày đó.”

Tôi bước đến rồi tự mình kiểm tra sàn nhà. Trông nó không tệ lắm. Có lẽ

chỉ trắng hơn và trông khô mốc một chút. Rồi tôi nhớ rằng Jennifer đã gọi
cậu George là Cậu Heo. Điều đó có nghĩa là cậu đã biết rằng tôi nói với
nàng biệt hiệu của cậu là Ông Heo. Tôi thấy mình đỏ mặt.

Derek bước vào. Khi thấy cậu George không để ý thì hắn lấy tay chỉ tôi và

chu mỏ nói không ra tiếng “thằng dởm” rồi lắc đầu. Tôi lơ hắn đi. Rồi Kate
đến. Tóc cô có một vạt mới nhuộm tím. Cô dừng tay khi đang cởi áo choàng
ra và nói: “Ô ồ ồ…” như thể cô cảm nhận được sự căng thẳng giữa tôi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.