BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 172

chọc rằng tôi còm nhom tới nỗi mưa cũng khó mà làm cho tôi ướt (một câu
đùa khá là thông minh đó chớ). Nhưng rồi mưa trở nên nặng hạt hơn. Nước
thấm vào áo quần tôi làm chúng nặng cả tấn. Các xe mở cần gạt nước và bật
đèn pha lên chạy. Nước từ bánh xe, kính xe, tấm chắn bùn, ăng-ten…tạt lên
một bên người tôi như xối. Mũi tôi vừa lạnh vừa sạch bong như một viên
cuội nằm trên bãi biển. Nước chảy vào tai tôi. Tôi thích mưa, nó làm tôi mát,
trừ việc đôi chân tôi bước nặng nề trong bộ đồ ướt đẫm cứ như là bị dính
keo.

Rồi tôi nhớ ra cái điện thoại di động và cái Discman trong túi áo khoác.

Giờ chắc chúng ướt mèm rồi. Tôi xem lại mấy tờ giấy bạc. Ướt nhưng
không tệ lắm, cuộn lại thành một cuộn trong cái túi nhỏ áo thun. Có khi
người ta để quên tiền trong túi áo khi bỏ vào máy giặt mà cũng không sao
kia mà.

Cái cầu vượt này dài tới chừng nào vậy ta? Tôi đã chạy một lúc lâu rồi,

vừa chạy vừa ngó quanh tìm bảng chỉ đường. Tôi chẳng biết được mình
đang ở đâu. London thật là một con quái vật. Tôi thường long nhong cà rỡn
loanh quanh giữa khoảng đôi mắt và lỗ mũi của nó, nhưng giờ đây có thể tôi
đang ở bất cứ chỗ nào khác, có thể tôi đang đi ra ngoài dọc theo cái đuôi hay
mò lên tận một vành tai khổng lồ của nó. Tôi nghĩ tới chuyện xin đi quá
giang. Ở đây xe khó mà dừng lại được nhưng biết đâu có một khoảng cách
trống trong dòng xe thì sao. Tối qua trong nhà kho ba nói là ông từng xin đi
quá giang hồi còn đi học, nhưng ngày nay người ta không làm vậy nữa vì
xung quanh có quá nhiều bọn khùng điên nguy hiểm. Tôi có hỏi ông làm sao
để xin quá giang. Tôi nghĩ mình phải ra dấu và ăn bận tươm tất để người ta
thấy mình không giống một thằng khùng hay một thằng cà chớn ma cà bông.
Ba giơ bàn tay đang cầm điếu xì-gà lên rồi chìa ngón tay cái ra. Tôi hỏi:
“Chỉ làm vậy thôi hả ba?”

Lúc đó tôi đâu biết là mình sẽ dùng cái bài học xin quá giang này vào

ngày hôm sau đâu. Tôi quên mất không hỏi ông là nên đứng yên một chỗ
ngó ra hướng xe chạy tới hay cứ vừa đi vừa giơ ngón tay cái ra làm hiệu.
Trước tiên tôi quay lại. Tôi không giơ ngón tay cái lên cao trên đầu bởi vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.