BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 224

Má hỏi: “Ông hút thuốc từ hồi nào vậy?”
Ba hỏi lại: “Bà biết hết mọi chuyện từ hồi nào vậy?” Rồi ông thấy Kate:

“Nhỏ này là ai đây?”

Má đáp: “Cô ấy là Kate. Cô là một người thứ thiệt và là một người bạn

thứ thiệt, vậy là hay lắm rồi.”

Ba hỏi: “Cô ấy làm gì ở đây? Cô ở đây làm gì hả?”
Kate đáp: “Cháu được cho phép vào đây.”
Ba nói với tôi: “Chúa lòng lành ơi, nhóc con nè. Mày không thể làm mọi

chuyện lộn tùng phèo như vầy. Tao có trách nhiệm báo với cảnh sát về mày.
Tao rất tiếc nhưng mấy cái tội của mày làm nghiêm trọng quá. Thằng nhóc tì
tính giết người kìa, bà ạ. Bà có tin được không?” “Không phải như vậy đâu,”
tôi đáp.

Ba nói: “Mày không thể dừng được, phải không nào? Thật sự là tụi tao đã

thử làm, má mày với tao. Tụi tao suýt bị mất mạng nữa kìa. Chuyện ấy làm
tụi tao đau lòng lắm. Ngó má mày đi kìa, Graham. Ngó bà má khốn khổ của
mày đi kìa. Nhưng giờ thì tới lúc rồi, tới lúc mày cần nhìn nhận lại mình. Vì
bản thân mày cũng như vì mọi người khác. Tao gọi cảnh sát đây. Cho xong
chuyện.”

Ba đặt tay lên cái điện thoại. Kate để tay cô lên tay ông. Cô nói: “Đừng.

Khoan đã. Đi ra ngoài đã.”

Má nói: “Làm ơn mà ông. Nghe lời cổ đi. Chỉ mất một phút thôi. Rồi thì

ông muốn làm gì tùy ý.”

Nhưng ba đẩy Kate qua một bên rồi bấm số 999

[16]

. Kate nói: “Đi nào,”

và chúng tôi theo cô đi ra khỏi nhà kho. Tôi không còn biết phải nên làm gì
nữa. Tôi cạn hết ý rồi. Kate len vào giữa hai má con và nắm lấy tay chúng
tôi. Cô kéo chúng tôi ra đường. Cô nhấc tay chúng tôi lên và đặt chúng vào
nhau, rồi bước lùi lại và nhìn chúng tôi như thể chúng tôi là bức tường mà
cô vừa vẽ lên. Rồi cô há miệng ra kêu lên. Đó là những âm thanh mà cô đã
la lên khi chúng tôi đang bay với nhau:

“Aaaaaaaaaa, eeeeeeeee, weeeeeeeee, oooooooooo…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.