BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 80

“Biết bản ‘Ride a White Swan’ không? Chị tôi mê ông ta lắm. À, anh

không muốn biết là chúng ta đi đâu à?”

“Được mà,” tôi đáp. Tôi không quan tâm chuyện chúng tôi đi đâu. Vì điều

chúng tôi đang làm, lái xe vùn vụt như trong phim, là tôi thấy vui rồi. Và
thời điểm thích hợp sẽ đến khi mọi việc sẵn sàng và tôi sẽ kể với nàng về bí
mật của mình.

Nàng nói: “Chúng ta đi thăm bé Ade.”
“Bé Ade à?” tôi hỏi lại.
“Anh không muốn thăm nó sao?” nàng hỏi.
Tôi chưa nghĩ về chuyện đó. Như thể tôi không màng đến việc có em trai

hay em gái vậy. Tôi không nghĩ nhiều về điều đó nhưng tôi cho rằng lý do
tôi không có em là vì ba má không muốn mạo hiểm có thêm một nhóc tì như
tôi nữa. “Ừ, thì đi,” tôi nói.

Jennifer nói: “Anh cứu mạng nó. Khi lớn lên nó sẽ muốn gặp anh, bắt tay

anh, phải không nào?”

“Tôi nghĩ vậy,” tôi đáp.
“Do đó nếu mình chụp một tấm ảnh đẹp thì anh sẽ có cái mà nhớ lại,”

nàng nói. “Cả hai người sẽ thấy vui.”

Chúng tôi đậu xe lại trên con đường chính bên ngoài bệnh viện, ngay sau

một xe tải nhẹ. Jennifer tắt máy. Nàng nhìn tôi và mỉm cười. Bên dưới chiếc
áo khoác jean, chiếc áo thun của nàng có những chỗ phản chiếu sáng lóa.
Trông nó khá bó vào người nên có thể thấy bộ ngực nàng vồng lên nếu nàng
cởi áo khoác ra. Cánh cửa bên tài xế của chiếc tải nhẹ mở ra và một gã to
kềnh càng bước xuống. Gã mang giày bốt đen có mũi giày bằng thép. Lớp
sơn đen trên mũi giày đã tróc đi để lộ ra chất thép lấp lánh sáng bên dưới.
Gã ngó về phía chúng tôi và khẽ vẫy tay. “Ai vậy?” tôi hỏi. Trong một
thoáng tôi nghĩ rằng gã là bồ của nàng.

Jennifer đáp: “Đó là Marlon. Anh ta đang giúp chúng ta một việc.” Theo

cái cách nàng nói, tôi biết ngay gã không phải là bồ của nàng. Tôi mong là
nàng không có gã bạn trai nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.