BÀN TAY KỲ DỊ - Trang 82

Cậu bé quấn một tấm chăn quanh người, đang ngủ say. Mắt bé nhắm

giống những lỗ khuy, miệng há hốc, tóc đen nhánh. Đôi tay bé để ngoài
chăn. Ngón tay nào của tôi cũng lớn hơn cả bàn tay bé. Những ngón tay bé
mở ra rồi khép lại rồi chúng nằm yên. Khi nằm yên, đôi tay bé giống như
những hòn sỏi trơn láng đáng yêu. Còn đôi tay tôi như hai tảng gạch.

Marlon thì thầm: “Này, Adeee kìa, thấy không, nó không có ai bên cạnh,

phải vậy không, cậu nhỏ?” Hắn nói, nửa thì thầm nửa giọng nữ cao. Nghe
thật buồn cười khi cái giọng trẻ con này lại được một tay to đùng nói ra.
Marlon gật đầu với tôi. “Được chứ?” hắn hỏi lại. Tôi ngồi lên giường. Hắn
nói: “Bồng nó lên giống như dựa đầu cậu vào đầu của nó.”

Tôi lên giường và thận trọng nhích dần về phía bé Ade, nó vẫn say ngủ.

Tôi tựa đầu mình vào cái đầu tóc tơ nhỏ xíu của nó. Nó như là một quả đào.
Marlon nâng chiếc máy

[7]

bằng cỡ chiếc điện thoại di động lên sát mặt tôi và

bấm máy, rồi coi lại.

Jennifer đang đứng ở cửa nhìn ra ngoài hành lang. Nàng thò đầu vào

phòng nói: “Dễ thương quá nhỉ? Nhìn thật cảm động.”

Marlon đứng cuối giường bấm máy chụp tôi và bé Ade. Máy ảnh kêu như

tiếng thằn lằn chắc lưỡi. Hắn nói với tôi: “Nựng nó đi, nựng nó đi. Trông
như cậu nhấm nháp nó với đậu với cơm vậy, hiểu ý tôi nói không?”

Một bà y tá nhìn thấy khi chúng tôi đang trên đường đi ra khỏi bệnh viện

Sir James Speke-Wilmott Wing. Bà ta thì thào cãi cọ gì đó với Jennifer, làm
cô phải móc túi sau quần jeans lấy ra tờ hai mươi pao hay năm mươi pao dúi
cho bà, tôi không nhìn thấy rõ lắm. Tôi muốn hỏi nàng chuyện gì vậy nhưng
mọi chuyện diễn ra quá nhanh rồi chấm dứt.

Jennifer và Marlon không chào từ biệt nhau. Hắn vẫy tay và nàng chỉ khẽ

gật đầu. Trước khi leo lên xe, hắn giơ tay giả vờ làm khẩu súng và bắn tôi,
tôi nghĩ cử chỉ này rất là kỳ cục.

Chúng tôi im lặng khi xe trên đường về. Có cảm giác như không khí bị

hút ra khỏi chiếc Mini Cooper, chỉ chừa lại đúng một lượng vừa đủ cho
chúng tôi thở. Tôi muốn hỏi Jennifer chuyện gì đang xảy ra vậy, nhưng tôi
không hỏi. Tôi nói: “Vậy là Marlon chụp được một số ảnh rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.