BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 1192

Bà lão vừa nói vừa lấy khăn tay lau khóe mắt, hình như khóc có thể

khống chế được nỗi đau đớn căm hận trong lòng. Ông già lặng lẽ cười đau
khổ: “Bà tưởng rằng con trai vừa mới rời khỏi sao? Hơn hai mươi năm
trước, khi nó vẫn còn là một cậu thiếu niên, trái tim nó đã nằm ở trong đây
rồi.”

“Ông đang trách tôi sao? Ông vẫn muốn đẩy trách nhiệm lên người tôi?”

Bà lão càng lúc càng kích động. Ông lão khẽ thở dài, ông hơi ngước

đầu, đồng thời nhắm mắt lại, hình như có rất nhiều điều nhưng lại khó có
thể nói ra được. Bà lão cũng không thèm để mắt đến ông nữa, cúi đầu nhìn
người chết ở trong cỗ quan tài, không biết đang nghĩ gì. Giây lát sau, nỗi
đau xót của bà hình như đã đạt đến đỉnh điểm, bèn dùng hai cánh tay ôm
chặt lấy cỗ quan tài, gào khóc thảm thiết. Khóe mắt của ông lão cũng hơi
ướt, nhưng nước mắt không chảy xuống. Đột nhiên ông hình như cảm nhận
thấy điều gì đó, chợt quay người lại nhìn về hướng cửa linh đường. Hai
người một nam một nữ đang đứng ở cửa, muốn vào nhưng lại không vào,
bộ dạng hơi do dự. Ông lão nheo mắt lại, ông nhìn chăm chú vào người đàn
ông đứng ở cửa, mặc dù không nói gì, nhưng ánh mắt đã truyền đạt rất
nhiều thứ. Người đàn ông đó không chần chừ thêm nữa, anh bước nhanh
vào linh đường. Cô gái trẻ cũng bước theo phía sau anh. Ông lão lặng lẽ
chờ đợi người nam giới đi đến gần, đến lúc này mới mở miệng hỏi: “Những
người ở đầy đều là do anh sắp xếp phải không?”

“Đúng vậy. Tôi là La Phi - đội trưởng đội cảnh sát hình sự mới nhậm

chức.”

Người đàn ông trung niên ngừng lại, bổ sung thêm, “Tôi bố trí những

người này, hoàn toàn không có ác ý gì đối với ông(1), tôi chỉ là muốn bảo
vệ sự an toàn của ông.”

“La Phi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.