BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 1214

Đinh Khoa chậm rãi lắc đầu. “Cậu đã hiểu sai rồi...”

Ông nhìn thẳng vào đôi mắt La Phi, nói: “Tôi không hề nói là không làm

gì cả. Khi chúng ta suy nghĩ 250 đến lợi ích của cả tập thể, xử lý những cây
hoa mọc nghiêng đương nhiên là việc bắt buộc phải làm. Nhưng trên thực
tế, tôi đã từng dồn khoảng thời gian hơn hai mươi năm vào công việc tương
tự. Trong hơn hai mươi năm này, tôi đã phá được vô số các vụ án, từng cây
hoa nghiêng lệch đã bị xử lý dưới tay tôi. Nhưng tôi lại không nhìn thấy
vườn hoa đó trở nên đẹp đẽ hơn, ngược lại còn có thêm nhiều những cành
cây vẹo mọc ra. Cuối cùng, tôi bắt đầu hiểu ra: vấn đề vẫn luôn bị chúng ta
né tránh đó vừa vặn mới chính là vấn đề then chốt nhất của sự việc.”

“Vấn đề chúng ta vẫn luôn né tránh...”

La Phi lẩm nhẩm lặng người giây lát, “Nói đi nói lại vẫn là hai chữ

“nhân quả”

sao?”

Ánh mắt Đinh Khoa trở nên suy tư: “Đúng vậy.”

“Về cơ bản cháu đã hiểu được ý của chú rồi. Chú muốn nói: những cây

nghiêng lệch, đó đã là sự thể hiện cuối cùng của tất cả mọi vấn đề, chỉ xử lý
chúng thì không có ý nghĩa gì lớn. Chúng ra cần phải giải quyết vấn đề
thuộc về bản chất.”

La Phi vừa quan sát nét mặt của Đinh Khoa, sau khi nhận được sự khẳng

định của đối phương, anh lại chuyển hướng, “Nhưng chúng ta vốn không
thể nào tìm ra được căn nguyên của “nhân quả”

. Giống như vừa rồi chú nói, từng cây hoa cúc trong vườn đều là một

loại “nhân”

, nhưng đồng thời nó cũng đang chịu đựng một loại “quả”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.