BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 480

xúc động lòng người. Người đàn ông thấy đã đạt được hiệu quả, bèn kịp
thời trở lại vấn đề: “Vậy tôi có thể vào được không?”

“Đương nhiên là được.”

Y tá trưởng ân cần quay người chỉ hướng, “Phòng thứ ba phía bên trái,

phòng 707.”

“Được.”

Người đàn ông gật đầu cảm ơn, đi về hướng đó. Sau khi bước vào khu

vực chăm sóc đặc biệt, trên mặt anh ta không kìm nổi nở ra một nụ cười đắc
ý và giảo hoạt. 64 “Đúng là một người đẹp đấy!”

Anh ta thầm cảm thán trong lòng, “Nhưng giống như trong tiểu thuyết

thường nói, người đẹp luôn không có não!”

1 giờ 12 phút rạng sáng ngày 30 tháng 10 năm 2002. A Thắng dần dần

tỉnh lại, đầu anh ta nặng trịch, vô cùng choáng váng. Di động trong túi quần
đang rung, tiếng chuông di động cũng vang lên réo rắt. Có lẽ vì động tĩnh
này nên mới đánh thức anh ta tỉnh dậy trong lúc đang ngủ mê mệt. A Thắng
vừa xoa cái đầu đau nhức của mình vừa lôi di động ra. Trên màn hình hiện
lên một số máy lạ, anh ta cũng không nghĩ gì, bèn ấn nút nghe: “A lô?”

Người ở phía bên kia đầu dây sau khi nghe thấy tiếng anh ta, lại tắt máy

luôn. Trong máy vang lên tiếng “tút... tút tút”

của hệ thống. “Mẹ kiếp, đồ điên!”

A Thắng bực bội chửi một câu, ném di động sang bên, sau đó anh ta mới

dành sức quan sát nơi mình đang ở. Anh ta phát hiện ra mình đang ngồi
ngay ngắn ở trên ghế lái chiếc xe Jieda, dây an toàn thắt trước ngực, động
cơ xe ô tô vẫn đang mở, đèn ở vô lăng cũng đang sáng, trong xe tràn ngập
mùi rượu nồng nặc. “Mẹ kiếp, lại uống nhiều quá rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.