“Qua phần ký tên ở trang cuối hồ sơ, Viên Chí Bang cũng là một trong
số người xử lý vụ án này.”
“Thế à?”
Giám đốc Tống lập tức giở đến trang ký tên cuối cùng, quả nhiên trong
danh sách những người tham gia xử lý vụ án xuất hiện tên Viên Chí Bang.
“Sao lại có cậu ta nhỉ?”
Giám đốc Tống rất băn khoăn, “Lúc đó Viên Chí Bang chỉ là một cảnh
sát thực tập, cậu ta lẽ ra không có đủ tư cách để tham gia một vụ án quan
trọng thế này.”
La Phi gật đầu: “Đây cũng chính là điểm nghi vấn gây khó khăn cho mọi
người. Tôi cũng rất muốn biết Viên Chí Bang đã đóng vai trò gì trong vụ án
này, hoặc là từ đó tìm ra được mối liên hệ với vụ huyết án 4.18. Nhưng điều
kỳ lạ là nội dung cụ thể của việc cảnh sát xử lý vụ án được ghi chép rất sơ
sài, thế nhưng nửa đầu của hồ sơ lại phân tích rất tỉ mỉ kỹ lưỡng về hoàn
cảnh vụ án và đương sự. Điều này khiến chúng tôi nghi ngờ ghi chép của
cảnh sát năm đó liệu có phải cố tình che giấu điều gì đó.”
Giám đốc Tống lật giở số tài liệu, quả nhiên phần giải quyết vụ án viết
rất sơ sài. Đặc biệt là quá trình bắn chết kẻ gây án thật không ngờ chỉ có
mấy câu đơn giản: “Phía cảnh sát tìm cách tiến vào hiện trường, nhẫn nại
khuyên nhủ Văn Hồng Binh. Nhưng tâm trạng Văn Hồng Binh lại càng lúc
càng kích động, nhất định yêu cầu Trần Thiên Tiều trả tiền ngay lúc đó. Do
Trần Thiên Tiều nói là mình không có khả năng hoàn trả, bầu không khí ở
hiện trường trở nên vô cùng căng thẳng, Văn Hồng Binh bất cứ lúc nào
cũng có khả năng dẫn nổ bom trên người, tạo thành sự uy hiếp đối với
đương sự và những người cảnh sát có mặt ở hiện trường. Trong tình hình
này, người chỉ huy hiện trường đã ra lệnh bắn chết Văn Hồng Binh. Người
bắn tỉa nhận lệnh bắn một phát đạn vào trúng đầu Văn Hồng Binh, khiến