BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 553

Cô gái thoáng lộ ra nét mặt ngạc nhiên: “Anh hiểu âm nhạc sao?”

“Không hiểu, nhưng tôi có thể nghe hiểu bản nhạc của cô. Đặc biệt là

bản nhạc đầu tiên mỗi buổi biểu diễn của cô, cứ luôn... cứ luôn khiến người
ta nhớ đến những người đã mất...”

“Đó là “Khúc tưởng niệm”

của nhạc sĩ người Đức Frantisek Drdla, vốn là sáng tác ra để tưởng niệm

những người đã mất...”

Cô gái khẽ thở dài, “Anh có thể hiểu được khúc nhạc này, chứng tỏ anh

không hề lừa tôi, anh đúng là đã mất đi người vô cùng quan trọng đối với
anh. Giống như lời anh nói, bố đẻ...”

Giọng cô gái càng lúc càng nhỏ, giữa hai người xa lạ, thấp thoáng nảy

sinh thứ cảm giác đồng bệnh tương lân. Người thanh niên cũng trầm mặc,
ánh mắt anh ta trở nên hơi mơ hồ, bên tai hình như lại vang lên bản nhạc
chậm rãi yên tĩnh đó... Đồng thời, gương mặt 121 của những người đó cũng
chập chờn hiện ra trước mắt anh ta, hoặc là mơ hồ, hoặc là rõ nét, có khi lại
cùng hòa trộn chồng vào nhau, chuyển thành những hình thù quái dị, khiến
anh ta không thể nào phân biệt được. Những ký ức đó khiến cho não anh ta
càng lúc càng phình to, cuối cùng anh ta không kìm nén được nỗi đau, khẽ
gầm một tiếng trầm đục. “Anh sao vậy?”

Câu hỏi của cô gái không còn lạnh lùng giống như vừa nãy nữa. “Không

sao.”

Người thanh niên hít thở sâu, lấy tay xoa trán, hình như muốn thoát khỏi

tình cảnh khốn cùng lúc này, anh ta chuyển đề tài, nói: “Tôi cũng rất thích
bản nhạc thứ ba cô biểu diễn.”

“Bản nhạc thứ ba?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.