BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 582

“Lúc nào có thể tìm thấy?”

Giọng nói khàn khàn của người đó vang lên trong ống nghe thể hiện rõ

mong muốn bức thiết. “Vậy phải đợi xem khi nào tôi đi tìm.”

Hoàng Kiệt Viễn nói, “Nhật ký đều để ở trong nhà kho nhà tôi, cùng với

một đống đồ linh tinh, bao năm rồi không sờ đến. Ha ha, mười năm trước
tôi cởi bỏ cảnh phục, còn cứ tưởng không bao giờ cần đến chúng nữa.”

“Hy vọng có thể nhanh chóng nhận được tin tức của ông.”

142 “Không cần vội, anh hãy dùng thời gian để chuẩn bị sẵn tài liệu “vụ

án chia cắt thi thể 1.12”

đi. Cho nên, vẫn là tôi chờ đợi tin tức của anh.”

“Được rồi, được rồi, tôi hiểu rồi.”

Người phía bên kia đầu dây cười, “Ông Hoàng quả nhiên là một người

làm ăn không để bị lỗ.”

Hoàng Kiệt Viễn cũng phát ra tiếng cười giảo hoạt: “Hiểu thì tốt... hy

vọng giữa chúng ta có thể hợp tác vui vẻ!”

Đã nói đến mức này, cuộc nói chuyện của hai người hình như đã đạt

được đến hiệu quả bước đầu. Sau khi nói thêm mấy câu khách sáo, họ bèn
gác máy. Cùng với sóng điện bị ngắt, nụ cười của Hoàng Kiệt Viễn ngưng
đọng lại trên mặt, trước tiên ông nhìn đồng hồ: bây giờ là 8 giờ 33 phút
ngày 31 tháng 10. Sau đó ông vẫy vẫy tay với cậu phụ trách đang đứng bên
cạnh, sắc mặt bình thản: “Tôi muốn mượn di động của cậu một lát.”

10 giờ 47 phút (sáng). Trong tiểu khu Lai Nhân Uyển - Đông Thành, là

nhà của Hoàng Kiệt Viễn. Bảy, tám năm trước, khi tiểu khu Lai Nhân Uyển
vừa mới xây dựng, được coi như là khu nhà cao cấp trong tỉnh thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.