BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 636

hay là “không phải”

?”

Hoàng Kiệt Viễn hít thở một hơi thật sâu, từ hai hàm răng ép ra mấy

chữ: “Tôi muốn gặp con trai tôi.”

Eumenides lại tỉnh bơ: “Trả lời xong câu hỏi của tôi, ông sẽ nhìn thấy

con trai ông.”

“Không, bây giờ tôi cần phải nhìn thấy nó! Ngay bây giờ!”

Hoàng Kiệt Viễn đột nhiên khẽ gầm lên, ông ngẩng đầu, trên trán lộ ra

đường gân xanh, giống như một con mãnh thú đang bị rơi vào bẫy. Trong
cơ thể ông như thể đang dồn nén một thứ sức mạnh đáng sợ, bất cứ lúc nào
cũng có thể bùng nổ. Eumenides trầm mặc, có thể là đang do dự liệu có nên
thỏa hiệp với đối phương hay không. “Tôi cần phải nhìn thấy con trai tôi
trước, tôi cần phải chắc chắn là nó vẫn an toàn.”

Giọng nói của Hoàng Kiệt Viễn mềm xuống, có vài phần khẩn cầu, đồng

thời ông cũng nhấn mạnh: “Nếu không tôi sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi
nào của anh nữa!”

181 “Được rồi!”

Eumenides cuối cùng cũng đã đưa ra quyết định sau khi cân nhắc. Trên

màn hình máy số 33 nhanh chóng hiện ra ô cửa sổ webcam, ở đầu mạng
phía bên Eumenides cũng lắp webcam. Webcam đã được điều chỉnh góc độ
từ trước, không quay được khu vực gần máy tính, chỉ nhìn thấy ở cách đó
khoảng hai mét có một chiếc giường, một cậu thiếu niên đang nằm trên đó.
Tay, chân, mồm, mắt của cậu bé đều bị bịt và trói, cả cơ thể liên tục vặn vẹo
giãy giụa, nhưng trông có vẻ không bị chịu đựng sự tổn thương thực tế nào.
Hoàng Kiệt Viễn vừa nhìn đã nhận ra ngay đó chính là con trai mình. Ông
ghé sát mặt vào trước màn hình, hét lớn: “Dương Dương! Dương Dương!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.