La Phi gật gật đầu. “Thật là thú vị...”
Mộ Kiếm Vân chau mày, “Tại sao ông ta lại phải như vậy chứ?”
“Theo cách nói của cấp trên là: Mười tám năm trước, do vấn đề sức
khỏe nên Đinh Khoa đã từ chức khỏi nhiệm vụ đội trưởng đội cảnh sát hình
sự, từ đó vẫn nghỉ ngơi ở nhà. Nhưng khi đội cảnh sát hình sự có vụ án khó,
vẫn tìm đến nhà để yêu cầu trợ giúp. Cứ như vậy trong vài năm sau đó,
Đinh Khoa vẫn giúp đội cảnh sát hình sự phá được nhiều vụ án. Nhưng
khoảng mười năm trước, cuối cùng Đinh Khoa chán ghét hoàn toàn cuộc
sống phá án không thể ngừng nghỉ, nên ông ta đã chọn cách biến mất. Để
cảnh sát không tìm được mình, ông ta đã không để lại thông tin liên lạc cho
bất cứ ai.”
“Theo như cách nói của cảnh sát?”
Mộ Kiếm Vân cười, “Vậy theo anh nguyên nhân thực chất là gì?”
La Phi không trực tiếp trả lời, anh chỉ nói: “Đinh Chấn đã gợi ý cho
chúng ta.”
Mộ Kiếm Vân nhớ lại mấy câu nói cuối cùng của Đinh Chấn. 284 “Tôi
nghĩ mình đã trả lời câu hỏi tương tự rồi.”
“Dùng khả năng phân tích của anh.”
Đã trả lời rồi? Phân tích? Mộ Kiếm Vân suy nghĩ một lát, cuối cùng
trong lòng cũng bừng tỉnh. “Lẽ nào... ông ta lại gặp phải vụ án không thể xử
lý nổi?”
“Đó là khả năng lớn nhất.”
La Phi tỏ ra tán đồng, “Đinh Chấn đã nói với chúng ta, Đinh Khoa chưa
bao giờ chán ghét việc phá án. Nguyên nhân ông ta thôi việc chỉ là gặp phải