BẢN THÔNG BÁO TỬ VONG - TẬP 1-3 - Trang 94

Hoàng Thiếu Bình toét miệng, lộ ra một mồm răng, “Cũng có thể là

không nhận ra. Khoảng cách xa như vậy, tôi vốn không thể nào chắc chắn
được.”

Mộ Kiếm Vân lắc đầu, xem ra cô rất thất vọng. La Phi vốn còn muốn

hỏi xem người đó cao khoảng bao nhiêu, nhưng nghĩ lại, khoảng cách xa
như vậy, cho dù là người chuyên ngành có phán đoán thì cũng có sự sai sót
rất lớn, câu trả lời của đối phương liệu có thể có giá trị tham khảo bao nhiêu
đây? Cho nên anh bỏ cuộc, trực tiếp chuyển hướng câu hỏi: “Vậy sau khi
bước vào công xưởng, anh nhìn thấy những gì?”

“Tôi lén theo vào công xưởng, không dám vào quá sâu, chỉ đứng ở gần

cửa nhìn vào trong. Tôi nhìn thấy người nam vào sau đang ngồi dưới đất,
còn người nữ thì quỳ xổm ngay bên cạnh. Họ hình như vô cùng căng thẳng,
người nam luôn miệng thúc giục người nữ đi khỏi đó, hình như chính mình
thì không đi được...”

Hoàng Thiếu Bình đã nói đi nói lại những câu này từ mười tám năm

trước rồi, đến bây giờ lại bị nhắc tới, chính anh ta cũng không thể hiểu nổi
mình đã tường thuật lại điều này theo trí nhớ hay là như một cái máy, “...
Tôi nhất thời không hiểu được họ đang làm gì, chỉ hiếu kỳ tiếp tục nhìn lén.
Cô gái đó nói vào trong một vật hình vuông - tôi nghe cảnh sát Trịnh nói,
vật đó gọi là điện đài phải không? Cô ấy đang nói cái gì mà sợi màu đỏ hay
sợi màu lam, trong điện đài phát ra âm thanh của một người nam giới.”

“Được rồi!”

La Phi chợt cắt ngang lời của đối phương, mắt anh đỏ hoe, tư duy hoàn

toàn bị Hoàng Thiếu Bình kéo về khoảnh khắc nghẹt thở xảy ra mười tám
năm trước. Hoàng Thiếu Bình bị hoảng sợ bởi bộ dạng của La Phi, anh ta
thấp thỏm hỏi: “Vậy thì... tôi không cần nói nữa phải không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.