BẢN TIN CHIỀU - Trang 253

“Một số người của chúng ta sẽ làm việc cả đêm nay”, Partridge trấn an anh,
“cố tìm ra những ý gì đó mới”.

“Tôi biết. Tôi rất cảm ơn”. Như thường lệ, Sloane nhìn lướt qua bản lời
một phụ tá đã đặt trước mặt anh; và khi Partridge nhìn anh, Partridge sửng
sốt trước diện mạo của bạn mình. Kể cả trang điểm cũng không giấu được
sức tàn phá của một ngày rưỡi vừa qua. Gò má của Sloane nhô cao, mắt
trũng xuống, đỏ ngầu; có lẽ, Partridge nghĩ, anh ấy đã khóc thầm.
“Cậu có khoẻ không?”. Anh thì thầm. “Chắc chắn là cậu muốn làm việc
này chứ?”.
Sloane gật đầu: “Những thằng mất dạy đó không làm tôi tê liệt được đâu”.
Quản lý trường quay gọi to: “Mười lăm giây”.

Partridge bước ra khỏi tầm ống kính, lặng lẽ tời phòng ghi hình. Ra đến
ngoài, anh theo dõi một máy phát cho tới khi anh thấy hài lòng là Sloane sẽ
thực hiện trôi chảy phần cuối bản tin. Rồi anh gọi xe đi tới quán Shun Lee
West.
Bàn ăn đặt ở phía sau quán trong một góc khá yên tĩnh. Gần cuối món khai
vị, một món xúp dưa gang bốc hơi ngon lành, Partridge nói chuyện với
Cooper. Chàng trai người Anh trẻ trung này đã ở Larchmont gần như suốt
cả ngày hôm nay, nói chuyện với bất cứ người nào biết về vụ bắt cóc, kể cả
sở cảnh sát địa phương. Mãi xế chiều anh ta mới trở về trụ sở của ban đặc
nhiệm.

“Teddy, nhưng tôi xin lắng nghe mọi ấn tượng của anh cho tới giờ phút này
đã và anh có ý kiến gì về chuyện từ đây chúng ta sẽ đi đâu không?”.
Cooper đẩy đĩa xúp đã hết sạch sang một bên và lau miệng. Anh ta mở một
cuốn vở đã nhàu nát và trả lời “Được, ấn tượng trước đã”.
Những trang sổ trước mặt anh ta đầy kín những chữ ghi chép.
“Đầu tiên đây là một công việc của những kẻ chuyên nghiệp. Cái bọn thực
hành chuyện này rất kín kẽ. Chúng dự tính chuyện này chính xác như một
thời gian biểu ngành đường sắt và chắc chắn là không để lại bằng chứng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.