BẢN TIN CHIỀU - Trang 303

“Chuyện hay quá” Iris nói “Đến bao giờ tôi viết sách, tôi sẽ dùng chuyện
này”.
Sau đó, theo yêu cầu của Watson và Iris, Partridge đổi một số lời trong
phần bình luận cho hợp với đoạn đã cắt ráp và Watson lồng lại tiếng vào.
Partridge còn ghi tiếng cảnh cuối đứng tại chỗ, trước ống kính trên đường
phố bên ngoài toà nhà của trụ sở hãng CBA.
Từ lúc ở White Plains về, Partridge đã suy nghĩ rất căng, có nhiều lúc anh
cảm thấy bồn chồn, về điều anh sẽ nói. Nếu đây chỉ là một tin bình thường
thì một đoạn tóm tắt quả là rất dễ. Điều làm cho câu chuyện trở nên khó
khăn là nó liên quan đến Crawford Sloane. Một số lời anh định nói, ạnh
biết, sẽ làm Crawf lo lắng. Vậy anh nên làm dịu đi, hay vẫn giữ nguyên tắc
của một người đưa tin là phải khách quan?
Cuối cùng, quyết định đã đến một cách đơn giản. Bên ngoài toà nhà của
hãng CBA, lúc một quay phim đang chờ và một đám dân chúng tò mò đứng
xem, Partridge thảo vội ý anh sẽ phải nói rồi, ghi nhớ những điểm đó vào
óc, anh ứng khẩu:
“Những sự kiện đã xảy ra ngày hôm nay tại White Plains là một thảm kịch
đối với những nạn nhân vô tội của thành phố này, cũng là một tin dữ cho
người bạn và người đồng nghiệp của tôi là Crawford Sloane. Không còn ai
nghi ngờ gì nữa, điều này có nghĩa là vợ anh, cậu con trai bé bỏng của anh
và cha anh đang ở trong tay của một bọn sống ngoài pháp luật hung bạo
mà chưa ai tìm được ra tung tích. Một điều rõ ràng là dù những động cơ
của chúng là gì đi nữa, chúng không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được
mục đích”.

“Tính chất và thời gian xảy ra của tội ác ở White Plains cũng khiến nhiều
người phải đặt ra một câu hỏi: liệu bây giờ có phải các nạn nhân bị bắt
cóc đã bị chuyển khỏi nước Mỹ và đưa tới một nơi nào xa xôi chưa?”
.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.