BẢN TIN CHIỀU - Trang 431

thuế thu nhập. Ông thích làm việc với chúng tôi, hay với họ, tuỳ ông lựa
chọn”.
Godoy liếm môi. “Tôi sẽ trả lời câu hỏi của các ông” – giọng ông ta có vẻ
cam chịu.
“Harry, mời anh”, Kettering gật đầu bảo.
“Ông Godoy”, Partridge hỏi: “Ai mua những áo quan ấy?”.
“Anh ta bảo tên là Novack. Tôi không tin đó là tên của anh ta”.
“Có lẽ ông nghĩ đúng. Ông còn biết gì về anh ta nữa không?”.
“Không”.
Partridge thò tay vào túi. “Tôi sẽ đưa ông xem bức ảnh. Chỉ cần cho tôi biết
phản ứng của ông thế nào”. Anh đưa ra bức ảnh Ulises Rodriguez, vẽ bằng
chì hai mươi năm trước.
Godoy nói ngay: “Chính là anh ta, Novack. Anh ta già hơn trong ảnh”.
“Chúng tôi biết. Ông có hoàn toàn chắc chắn đó là anh ta không?”.
“Chắc chắn. Tôi thấy anh ta hai lần. Anh ta ngồi chỗ mà anh đang ngồi bây
giờ”.
Trong một loạt sự việc bắt đầu hôm nay, đây là lần đầu tiên Partridge cảm
thấy hài lòng. Một lần nữa, nhóm đặc nhiệm lại khai thông trong công tác
điều tra. Mối liên quan giữa mấy chiếc áo quan và vụ bắt cóc được xác định
chắc chắn. Liếc nhìn Kettering và Mony, anh biết họ cũng nhận thấy điều
đó.
“Ta hãy xem Novack nói với ông những gì. Từ đầu nhé”, anh bảo Alberto
Godoy.
Qua các câu hỏi và trả lời, Partridge cố khai thác ông chủ hiệu áo quan
được càng nhiều càng tốt. Nhưng xem ra cũng không nhiều lắm, vì rõ ràng
Ulises Rodriguez đã rất cẩn thận không để lại dấu vết.
“Anh có ý gì khác không Don?”, Partridge hỏi.
“Cũng có một vài ý”.
Kettering nói với Godoy. “Tôi muốn hỏi về số tiền mặt Novack trả cho ông.
Tôi nghĩ ông bảo cả hai lần hắn đưa ông tổng cộng là mười ngàn đô la, chủ
yếu là tờ một trăm đô, đúng không?”.
“Đúng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.