BẢN TIN CHIỀU - Trang 444

không?”. Không chỉ dịu dàng, mà còn trẻ và duyên dáng, Kettering nghĩ
bụng.
“Cám ơn bà Mortell. Tôi là Don Kettering, phóng viên thương mại của
hãng CBA”.
Ngừng một lát, rồi nghe giọng ngập ngừng hỏi lại: “Ông không đùa đấy
chứ?”.
“Không đâu, thưa bà”. Kettering tỏ ra thoải mái, dễ thương. Ở hãng CBA,
chúng tôi có mấy điều cần hỏi và nghĩ ông Mortell nhà có thể giúp chúng
tôi. Tuy không có ông ở nhà, nhưng chắc bà có thể giúp chúng tôi được”.
“Ông đúng là Don Kettering. Tôi nhận ra giọng ông. Chúng tôi giúp ông
bằng cách nào chứ?”. Thoáng nghe tiếng cười: “Trừ khi ống nước hãng ông
dò rỉ”.
“Cho đến giờ thì chưa, nhưng nếu có, tôi sẽ nhớ lời bà. Thực ra là việc tờ
một trăm đô trên có ghi tên ông nhà”.
“Hy vọng chúng tôi không làm gì sai chứ ạ?”.
“Hoàn toàn không, bà Mortell ạ. Chỉ có điều tờ bạc này xem ra đã qua tay
ông nhà, và tôi thử tỉm xem ông nhà trả cho ai thôi ạ”.
Bà ta trả lời, vẻ đăm chiêu: “Dạ, cũng có một vài khách hàng trả bằng tiền
mặt, trong đó có tờ trăm đôla. Nhưng chúng tôi chẳng hỏi bao giờ”.
“Cũng chẳng cần hỏi làm gì”.
“Rồi sau đó, khi chúng tôi gửi vào nhà băng những tờ bạc trăm ấy, đôi khi
thủ quỹ ghi tên chúng tôi vào tờ bạc. Tôi nghĩ, lẽ ra họ không được làm thế,
nhưng có vài người vẫn làm như vậy”. Bà ta ngừng một lát, rồi tiếp: “Có
lần tôi hỏi họ tại sao, họ bảo phải phòng xa như vậy thì hiện nay có quá
nhiều tiền giả”.
“Thế đấy, chính tôi cũng nghĩ như vậy, và vì vậy tờ giấy bạc tôi đang có
đây mới có tên ông nhà”. Vừa nới, Kettering vừa giơ ngón cái làm hiệu với
Mony. “Thưa bà Mortell, cảm phiền bà cho tôi biêt tên nhà băng bà gửi tiền
được không ạ?”.
“Tôi nghĩ có gì đâu mà không được. Đó là Citibank”. Bà đọc tên chi nhanh
ngân hàng khu đó.
“Cám ơn bà. Đó là những thông tin tôi cần”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.