BẢN TIN CHIỀU - Trang 60

còn nuối tiếc hay không?

Còn nói về nghiệp vụ, Sloane hoàn toàn không có mặc cảm tội lỗi khi xét
đoán bản thân mình, nhưng trong một góc sâu kín riêng tư của tâm hồn, anh
biết rằng ở Việt Nam Partridge đã là một nhà báo cừ hơn anh, cho dù anh
có tiếng tăm hơn và trên tất cả mọi chuyện là anh đã lấy người yêu của
Partridge… Anh biết tất cả những gì anh nghĩ ấy đều không logic, và không
cần phải thấp thỏm làm gì, nhưng nỗi khó chịu vẫn đeo đẳng trong anh.

Lúc này chiếc Ford Tempo đã vượt lên cách Sloane mấy xe. Lối rẽ về
Larchmont chỉ còn cách vài dặm và giờ đây Carlos và Julio đã nắm được
thói quen của Sloane là thể nào anh cũng rẽ theo đường này. Đi vượt lên
phía trước con mồi là một thủ thuật bám đuôi đôi khi được dùng. Chiếc xe
Ford sẽ rẽ ra lối Larchmont trước, rồi chờ cho Sloane rẽ xong mới lại bám
đuôi.

Mười phút sau, khi người phát thanh viên của hãng CBA tiến vào đường
phố Larchmont, thì chiếc Ford Tempo vẫn kín đáo bám theo cách một
quãng xa rồi dừng lại gần nhà của Sloane ở đại lộ Park, quay ra Long
Island Sound.
Tương xứng với người có thu nhập lớn như Sloane, căn nhà của anh khá
rộng rãi và uy nghi. Tường quét sơn trắng, mái ngói màu xám, ngôi nhà
nằm trong một khu vườn đặt nhiều bức tượng có đường cho xe chạy vòng
quanh. Cổng vào trồng hai cây thông. Một cái đèn chụp bằng sắt chạm trổ
cầu kỳ treo trên hai làn cửa ra vào.

Sloane dùng hệ thống điều khiển từ xa ở trong ô tô mở cửa gara, lái xe vào,
và cửa tự khép lại sau lưng anh.
Chiếc Ford tiến về phía trước, và vẫn từ một khoảng cách kín đáo, tiếp tục
việc theo dõi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.