BẢN TIN CHIỀU - Trang 619

tuần. Ông ta cũng không có ở đó.
“Hình như sáng nay anh ta cố tình lánh mặt”, Sloane nói. Anh ngồi bên
bàn, vẻ trầm ngâm như đang cân nhắc trước khi quyết định.
“Anh nghĩ gì vậy?”, Rita hỏi.
“Gọi cho Margot Lloyd Mason”. Anh nhấc chiếc điện thoại màu đỏ và bảo
“Tôi sẽ gọi”.
Sloane quay số quốc tế gọi về Mỹ, rồi số điện thoại ở Stonehenge. Người
trực tổng đài nói với anh: “Bà Lloyd Mason hôm nay không đến văn
phòng”.
“Tôi là Crawford Sloane. Xin chị cho tôi số máy của bà ở nhà”.
“Thưa ông Sloane số đó không ghi trong danh bạ. Tôi không được phép
cho ai số máy ấy”.
“Nhưng chị biết số máy đó?”.
Người trực tổng đài ngập ngừgng nói: “Thưa ông, tôi biết”.
“Tên chị là gì?”.
“Noreen”.
“Một cái tên rất đẹp. Tôi bao giờ cũng thích cái tên ấy. Bây giờ xin chị hãy
nghe cho kỹ, Noreen. Chị nhận được giọng tôi chứ?”.
“Ồ, có chứ, thưa ông. Đêm nào tôi cũng theo dõi bản tin. Nhưng gần đây
tôi thấy lo…”.
“Cám ơn chị, Noreen. Tôi cũng vậy. Này, tôi đang ở Lima, Peru gọi về và
tôi nhất định phải nói chuyện với bà Lloyd Mason. Nếu chị cho tôi biết, tôi
hứa sẽ không bao giờ hé răng về chuyện lấy đâu ra số máy đó, chỉ trừ lần
sau đến Stonehenge, tôi sẽ đích thân đến tổng đài cám ơn chị”.
“Ôi, ông sẽ làm thế thật ư, ông Sloane? Chúng tôi sẽ rất vui mừng gặp
ông”.
“Tôi bao giờ cũng giữ đúng lời hứa. Số máy thế nào, Noreen”.
Chị ta nói số máy và anh ghi lại.
Lần này, khi chuông đổ lần thứ hai, một giọng đàn ông có vẻ là người quản
gia trả lời điện thoại. Sloane nói tên mình và xin nói chuyện với bà Lloyd
Mason.
Anh đợi mấy phút, rồi nghe giọng không lẫn vào đâu được của Margot

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.