BẢN TIN CHIỀU - Trang 628

hành động tức thì của nàng vậy.
Hít một hơi dài, Partridge gọi to và rõ ràng: “Jessica nhào xuống đất
ngay!”.

Tên gác quay ngoắt lại, nòng súng ghếch lên, chốt an toàn đã mở. Nhưng
Partridge đã nâng súng bắn. Một giây trước đó, anh nhớ lại lời khuyên của
huấn luyện viên bắn súng, người đã dạy anh cách sử dụng vũ khí: “Nếu anh
muốn bắn chết, đừng có ngắm vào đầu. Dù anh siết cò nhẹ mấy đi nữa, vẫn
có khả năng là mũi súng hếch lên, viên đạn sẽ đi cao phía trên đầu. Vì vậy,
nếu nhắm thẳng vào tim, hoặc thấp hơn một chút. Như vậy, dù viên đạn
ghim vào phía trên trái tim đi nữa, khả năng sát thương vẫn rất lớn, có lẽ
giết chết kẻ địch; và nếu hắn chưa chết, anh còn có thời gian bắn phát thứ
hai”.

Partridge siết cò; chỉ nghe khẩu Browning kêu “phựt” một tiếng rất nhỏ.
Mặc dù đã từng sử dụng súng có giảm thanh, tiếng nổ rất nhỏ ấy bao giờ
cũng làm anh ngạc nhiên. Anh nhìn mục tiêu trước mắt, sẵn sàng bắn phát
thứ hai, nhưng thấy không cần thiết. Viên đạn găm đúng vào tim và máu
bắt đầu chảy ra. Hắn thoáng vẻ ngạc nhiên, sau đó ngã gục, khẩu súng rơi
xuống tạo nên tiếng động.

Ngay khi siết cò, Partridge đã thấy Jessica tức khắc làm theo lệnh của anh,
nhào người xuống đất. Anh thở phào nhẹ nhỏm, thầm cám ơn nàng. Lúc
này nàng đang lồm cồm bò dậy.

Anh vừa quay về phía cửa ra vào, thì một bóng người đã vụt chạy vào. Đó
là Minh Văn Cảnh. Anh đã ở đúng vị trí phía sau Partridge như được lệnh,
song bây giờ đảo vị trí, Minh nhanh chóng tới gần tên gác, khẩu UZI sẵn
sàng nhả đạn, rồi gật đầu với Partridge lúc ấy vừa vào, xác nhận là hắn đã
chết. Sau đó Minh tới bên cũi giam Jessica, xem xét chiếc khoá của cũi rồi
hỏi: “Chìa khoá đâu?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.