BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 134

“ Bốp”… “ Á…”, cùng với tiếng ống thép giáng xuống là tiếng kêu

đau đớn vang lên.

Nhưng tiếng kêu đó là của tên côn đồ tóc đỏ.

Sao tôi có thể để tên côn đồ tóc đỏ kia hết lần này đến lần khác làm

hại Hạ Thất Lăng như vậy? Anh ta là thiếu gia của tôi cơ mà! Bảo vệ anh ta
là thiên chức của con búp bê này. Vì vậy, tôi cầm cái ống thép mà Hạ Thất
Lăng đưa cho mình lao vào đám đông, trước tiên là ra tay với tên côn đồ
tóc đỏ, dồn sức quật một đòn thật mạnh vào cánh tay tên tóc đỏ.

Tiếp đó, tôi vung cái ống thép xông lên. Tôi hung hăng như một con

trâu điên lao vào giữa đám đông, mặc dù tư thế có vẻ hoảng loạn nhưng
cũng đủ khiến cho đám đàn em của An Bồi Cảnh lúng túng không biết phải
làm sao.

“ Con a đầu chết tiệt, mày dám đánh lén tao à?”, tên côn đồ tóc đỏ ôm

cánh tay bị tôi đánh, đôi mắt long sòng sọc như muốn lao ngay đến giết
chết tôi!

“ An Thanh Đằng, cô ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ cho tôi! Chuyện

của tôi cứ để tôi giải quyết…”, Hạ Thất Lăng còn chưa nói hết thì cánh tay
của An Bồi Cảnh đã lao tới.

“ Bắt lấy con a đầu chết tiệt này lại, bắt lấy nó!”.

Tôi vung ống thép trong tay, ngăn không cho họ đến gần. Ban đầu còn

được, càng vung tôi càng mất sức, cuối cùng bị bọn chúng tóm gọn.

“ Thả tôi ra! Thả tôi ra…”, một tên côn đồ nắm lấy ống thép trong tay

tôi. Hai tên khác từ đằng sau lao lên túm chặt lấy tay tôi.

“ Bốp… bốp!”, tên tóc đỏ vừa lao đến đã cho tôi hai cái bạt tai như

trời giáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.