BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 204

Tôi biết, đương nhiên là tôi biết! Bọn họ chính là cô gái người nhái,

thấy hiệu trưởng và còn cả… bà cụ đang ngồi trước mặt tôi đây! “Chính
bởi vì trước đây tôi đã từng hại mọi người, thế nên mọi người định báo thù
tôi ư?”

“Không năm đó cô không có lỗi, một người hoàn toàn không có lỗi!

Chuyện lần trước chỉ là một bất trắc có thiện chí mà thôi!”

“Bất trắc có thiện chí?”, một nỗi kinh hoàng, một sự khủng bố về tinh

thần mà bà cụ chỉ coi đó như một “bất trắc có thiện chí” hay sao?

“Không sai! Điều này, anh rất xin lỗi!”, Y Tùng Lạc đứng bên cạnh

đột nhiên lên tiếng, anh nhìn tôi và nói: “Chuyện lần trước là do anh một
tay sắp đặt cả!”

“Cái gì?”, lúc này, đầu óc tôi vô cùng rối bời, không sao thoát ra khỏi

cái mớ bòng bong ấy.

“Bởi vì anh nghĩ rằng có thể khiến em nhớ lại trước kia, nhớ lại anh!

Anh luôn luôn kiêu ngạo, luôn tự tin… Thế nhưng anh sai rồi! Anh đã thua,
thua triệt để, em đã hoàn toàn xóa bỏ tất cả những gì thuộc về anh trong
cuộc đời em!”, Y Tùng Lạc nắm chặt lấy vai tôi, vừa nói vừa lắc mạnh
người tôi.

“Em… em không biết… những điều mà anh nói em hoàn toàn không

biết!”, tôi ngoảnh đầu lại, hỏi bà cụ đang lặng lẽ ngồi trên ghế: “Bà có chắc
cháu chính là người mà bà kể trong câu chuyện kia không? Tại sao những
điều mà hai người nói cháu không hề có chút ấn tượng nào? Còn cả Lạc
Lạc nữa, trước đây cháu đã từng quen anh ấy sao?”

“Ừ”, bà cụ cười lặng lẽ, gật đầu dứt khoát, “Cậu ta chính là người

muốn chờ đợi cô suốt cuộc đời!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.