BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 213

“Cậu hoàn toàn không hiểu cô ấy! Trong suốt mười năm, cô ấy trưởng

thành, cô ấy không còn là một An Thanh Đằng hồn nhiên ngây thơ như xưa
nữa! Ngay cả tôi đây cũng không thể nào tìm thấy đường vào trái tim cô
ấy…” nguồn truyenfull.vn

Cậu ta chẳng thèm để ý đến lời nói của tôi, thờ ơ nói: “Tôi đã bỏ rơi

cô ấy suốt mười năm, lần này nhất định tôi sẽ không bỏ rơi cô ấy nữa,
không để cô ấy phải đơn độc nữa!”

“Cậu bớt tưởng tượng đi! Cô ấy hoàn toàn không cần đến cậu! Cô ấy

đã có tôi, thế là đủ lắm rồi!”, tôi nhìn cậu ta, lên tiếng châm chọc.

“Này, cậu có biết không?”, cậu ta mỉm cười nhìn phía xa, dường như

đang tự mình chìm vào giấc mộng: “Hôm trước tôi đã nếm thử môi cô ấy,
vẫn như vậy, không hề thay đổi!”

“Cái gì! Cậu dám…”

Môi cậu ta nở một nụ cười, một nụ cười khiến cho tôi cảm thấy buồn

nôn: “Đôi môi cô ấy, vẫn mềm mại và ngọt ngào như vậy, vẫn khiến cho
tôi… đắm say như vậy!”

Nghe đến đây, bàn tay tôi đã nắm chặt lại thành nắm đấm tự lúc nào.

“Y Tùng Lạc, mày là thằng tồi! Dám làm nhục cô ấy à!”

“Bốp”, nắm đấm của tôi giáng thẳng vào mặt Y Tùng Lạc.

Cậu ta không kịp phản ứng lại, ngã nhoài ra đất. Cậu ta ngoảnh đầu lại

trợn mắt nhìn tôi, trên khóe môi xuất hiện một vệt máu tươi.

Lau sạch vệt máu tươi, cậu ta liền bò dậy, lao như điên về phía tôi.

Ai chẳng biết sức mạnh của hai hotboy trường Yên Đằng ghê gớm đến

mức nào. Vì thế mà hai chúng tôi đánh nhau dữ dội, không ai chịu thua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.