BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 219

Hơ… nhưng sao đột nhiên lại nghĩ đến chuyện này nhỉ? Đó dường

như là một chuyện rất xa vời! Hơn nữa, cái cô a đầu đó ngốc như vậy, còn
mình đường đường là người thừa kế tập đoàn tài chính nhà họ Hạ, lấy cô ấy
thật là mất mặt quá! Thế nhưng, nếu có cô ấy ở bên cạnh giúp mình giặt tất
thối thì cũng đâu đến nỗi tồi… Ừm, vậy thì cứ giữ cô ấy lại để giặt tất thối
cho mình cả đời vậy!

Tuyệt đối không thể để cho cô ấy được sống dễ chịu, an nhàn!

Thanh toán xong, tôi liền đút tay vào túi, rời khỏi quán rượu. Sau đó,

tôi giẫm lên ánh trăng và đi về nhà.

***

“Nhóc con, muộn thế này rồi mà còn chưa ngủ à?”, về đến phòng, tôi

phát hiện ra Bối Nhi đang ngồi trên giường tôi bóc thạch ăn.

“Ư…”, con bé nuốt ực cái thạch vào bụng rồi nói bi bô: “Em muốn

qua đây tìm anh Lăng chơi một lúc!”

“Có hứng gớm nhỉ! Không thèm xem đồng hồ mấy giờ nữa hả?”, tôi

mỉm cười, rót ra một cốc rượu vang và ngồi lên bục cửa sổ, một mình
thưởng thức.

“Vâng ạ, hôm nay em rất có hứng!”, nói đoạn, con bé liền nằm lăn lên

giường của tôi. Cái giường của tôi phút chốc như đã trở thành khu vui chơi
của con bé rồi.

“Nhóc con, hôm nay ngủ lại với anh Lăng nhé, lâu lắm rồi anh Lăng

không được nghe tiếng ngáy của em!”, tôi đi đến bên cạnh, lấy tay vuốt ve
những sợi tóc mềm mại như tơ của con bé.

“Không được đâu, tí nữa anh lại bỏ em lại để chạy qua phòng chị

Đằng ngủ cho mà xem!”, nói xong, con bé hồn nhiên cười ha ha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.