BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 222

Tuy nhiên, Bối Nhi của anh ngoan ngoãn hơn chị Đằng nhiều. Đằng

Nhi không phải là dạng người khiến cho người khác cảm thấy an tâm.
Ngoài mặt thì tỏ ra ngoan ngoãn nhưng thực chất tinh thần lại phản kháng
vô cùng mạnh mẽ, khiến cho người khác không thể cột chặt cô ấy lại. Thế
nhưng mỗi lần cảm thấy sợ hãi, mỗi khi gặp phải nguy hiểm… cô ấy lại
trốn ra sau lưng tôi khóc lóc, tìm kiếm sự bình an…

Cô ấy là người khiến cho người khác phải phiền lòng như vậy đấy. Cô

ấy khiến cho tôi tức giận đến phát điên nhưng lại không nỡ nghiền nát cô
ấy trong lòng bàn tay. Cô ấy khiến cho tôi hạ quyết tâm không thèm đếm
xỉa gì đến nhưng lại làm cho tôi bất chấp tất cả, đội mưa đội gió để dốc hết
tình cảm cho cô ấy suốt đời.

***

Khi bước chân vào thế giới này, tôi mở to đôi mắt, thứ tôi nhìn thấy

chính là nụ cười như từ địa ngục đến của cụ, hiền từ nhưng lại tỏa ra ánh
hào quang khiến người khác khiếp sợ. Còn An Thanh Đằng, khi cô ấy bước
chân vào thế giới này, người đầu tiên mà cô ấy nhìn thấy chính là tôi, một
Hạ Thất Lăng đang mỉm cười đứng bên cạnh nôi của cô ấy.

Kể từ khi cô ấy được sinh ra, tôi chính là người được định mệnh sắp

đặt chen ngang vào cuộc đời cô ấy, chiếm lĩnh cuộc sống, chiếm lấy ánh
sáng của cô ấy. Đây chính là điều bất hạnh nhất trong cuộc đời của cô ấy
nhưng lại là niềm hạnh phúc nhỏ nhoi tôi luôn cẩn thận ôm ấp trong lòng,
một thứ hạnh phúc nhỏ bé duy nhất có thể chiết xuất ra vị ngọt ngào của
mật ong.

Tôi và cô ấy sinh cùng năm, tôi sinh đầu năm, cô ấy sinh cuối năm.

Vì vậy, trong kí ức của tôi, khi tôi biết chạy, biết nhảy thì An Thanh

Đằng vẫn phải ngồi trong nôi. Suốt cả ngày cô ấy chỉ biết thò hai cánh tay
mũm mĩm ra ngoài, mắt hướng lên trần nhà, miệng không ngừng bi bô. Cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.