BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 282

“Con bé này nhìn cũng khá đấy!”, tên thủ lĩnh tay cầm chai rượu tu ực

một ngụm, mắt nhìn tôi ngấu nghiếm, há miềng cười ha hả để lộ hàm răng
đen sì kinh tởm, “Ở đây lạnh lắm, để anh sưởi ấm cho em nhé!”

Tiếng cười ghê tởm của đám người ấy vang lên khiến cho tôi toát mồ

hôi lạnh.

Chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này nên tôi vô cùng hoảng

loạn, hai tay chống xuống nền đất, không ngừng lê mông lùi ra xa bọn họ.

“Ha ha, đại ca, anh làm con bé sợ rồi đấy! Anh cần phải nhẹ nhàng

một chút mới được!”, nói dứt lời, tràng cười như pháo rang của chúng lại
vang lên.

Tên thủ lĩnh có hàm răng đen kia giơ tay lên, ra hiệu cho đám đàn em

im lặng rồi nhảy xuống khỏi xe mô tô, từ từ lại gần tôi, nhấc chiếc cằm tôi
lên nói: “Xinh đẹp như thế này mà để chết cóng ở đây thì thật đáng tiếc! Đi
theo anh nhé cô em!”

“Xin ông hãy bỏ tay ra! Tôi phải ngồi đây đợi Thất Thất của tôi, hãy

thả tôi ra!”, tôi bị người đàn ông ấy lôi đi, có vùng vẫn thế nào cũng không
thoát ra được.

“Người đàn ông của cô em không cần cô em nữa rồi, tốt nhất cứ ngoan

ngoãn đi theo bọn anh đi! Nếu hầu hạ tốt, anh đây sẽ không phụ bạc cô em
đâu!”, nói dứt lời, anh ta thổi phù vào mặt tôi, nụ cười dâm đãng hiện ra
trên khuôn mặt.

“Lên xe đi!”

“Không! Tôi không lên xe của ông đâu!”, tôi giãy giụa định bỏ chạy,

nhưng những móng vuốt của ông ta đã kẹp chặt lấy tôi từ lúc nào không
hay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.