BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 288

nói đến.

“Thế nào? Thế thì tội của tôi lớn lắm đấy nhỉ!”, anh nhìn bọn họ, nụ

cười kiêu ngạo.

“Chứ còn sao, anh có biết phải làm thế nào để giải quyết nỗi nhớ của

chị cả chúng tôi chưa?”, đám con gái ấy kiên tục hò reo. Bất đắc dĩ, cô gái
tóc xoăn liền lừ mắt ra hiệu cho bọn họ im lặng.

Hạ Thất Lăng đưa mắt nhìn một lượt rồi bước lên phía trước, ghé vào

tai cô gái tóc xoăn thì thầm: “Để cảm ơn sự yêu mến của em, anh sẽ tạm
gác mọi công việc! Đêm nay… sẽ phục vụ em chu đáo!”

Lúc ấy, cô gái tóc xoăn tỏ ra ngại ngùng, nhưng lập tức lấy lại sự bình

tĩnh, xua tay cho đám đàn em phía sau giải tán.

Sau khi bọn họ bỏ đi, cô gái tóc xoăn dẫn Hạ Thất Lăng đến gần một

chiếc xe hơi ở gần nhà nghỉ. Tiếp đó, cả chiếc xe hơi bắt đầu lắc lư…

Thế giới của tôi như tối sầm lại. Ở cái góc đường tối tăm kia, có hai

ngọn đuốc đang bùng cháy, cháy rất dữ dội, cháy hết mình.

Tại sao anh đi đến đâu là ở đó ong bướm vây quanh? Tại sao anh đi

đến đâu cũng có người đẹp theo bám? Tại sao anh đi đến đâu cũng có thể
trắng trợn trêu hoa ghẹo nguyệt trước mặt tôi như vậy? Hạ Thất Lăng ơi là
Hạ Thất Lăng, anh đúng là một mầm họa trong nhân gian…

“An Thanh Đằng, anh về rồi đây! Này, làm gì mà không bật đèn lên

thế?”, Hạ Thất Lăng vừa bước vào cửa đã lớn tiếng chất vấn: “Trong phòng
tối om om, em ngồi lù lù ở đấy để dọa cho người khác sợ chết khiếp à?”,
sau khi bật hết đèn trong phòng, nhìn thấy tôi ngồi ngây ở trên giường, anh
ta lại lớn tiếng quát mắng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.