BẢN TÌNH CA BUỒN - Trang 45

Tại sao Hạ Thất Lăng lại nói như vậy? Hôm nay, người đứng trước

cửa sổ than thở ấy dường như là một nhà tiên tri vĩ đại, trong lòng tràn đầy
sự thương cảm về số phận bi thảm của tôi.

Lúc đó, tôi thực sự đã cảm thấy rất cảm động, cảm động bởi sự quan

tâm của anh ta dành cho tôi.

Tuy nhiên, tại sao Hạ Thất Lăng kiên quyết phủ nhận mọi hành động

của Y Tùng Lạc? Lẽ nào họ đã từng quen biết nhau, có khi nào họ đang ở
hai phía đối lập không nhỉ?

Một Y Tùng Lạc với đôi mắt như phủ sương mù khi tôi lịch sự gọi ra

cả họ tên anh ta, còn một người lại kiên trì phản đối việc tôi ra ngoài hẹn
hò. Giữa hai người đó, ai mới là kẻ nói dối?

Mà lừa gạt một kẻ giúp việc thấp hèn như tôi liệu có lợi gì, có thể

mang lại niềm vui gì cho họ cơ chứ?

Một loạt các câu hỏi nảy ra trong đầu tôi, khiến cho đầu óc tôi không

sao yên ổn được. Trằn trọc trên giường, tôi không sao đi vào giấc ngủ.

Ngày mai rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì? Y Tùng Lạc sẽ dẫn tôi đi đâu?

Một thứ cảm giác mạo hiểm khiến cho tôi cảm thấy hoảng hốt.

Mặc kệ, cho dù ngày mai có phải đi vào hang hùm miệng cọp, hay

xuống núi đao biển lửa thì tôi cũng sẽ cố gắng thản nhiên đón nhận. Ai bảo
thường ngày tôi vẫn là một An Thanh Đằng cứng đầu và đê hèn chứ!

Mặt trời ngày hôm sau vẫn lên cao rực rỡ như mong đợi của tôi.

Tôi thức dậy, đánh răng rửa mặt, ăn sáng rồi nhanh chân đến trường,

bởi vì chúng tôi đã hẹn gặp nhau ở trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.