BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 119

“Còn là trẻ con nữa chứ.” Ngô Úy cũng cười, lúc nhìn Tô Tần, con ngươi

không rõ mang theo tâm tình gì, “Em còn có hai em trai?”

“Vâng.” Tô Tần tìm chìa khóa mở cánh cửa, sau đó bật công tắc đèn.

Đèn ong ong vài tiếng rồi sáng lên, ánh sáng trắng chiếu rọi phòng

khách, cảm giác oi bức lan tới phía bên ngoài.

Nghiêm Qua lại lấy ghế chặn cửa nhưthường lệ, rồi anhđi tới chỗ cửa sổ

mở cửa ra, để gió bay vào nhà.

“Còn chưa nấu cơm, hay là hôm nay ăn mì đi?”

Tô Tần cảm thấy không vấn đề gì, chỉ gật đầu nói được. Ngô Úy bỏ bia

vào tủ lạnh, lúc ngẩng lên thì thấy Tô Tần cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Tiếng nước róc rách chảy phối hợp cùng tiếng xì xèo trong phòng bếp,

mang tới cảm giác của một căn nhà.

Tuy là thuê chung thôi, nhưng căn phòng dần dần toát lên vẻăn ý giữa

hai người: Ngoài phòng khách có bao thuốc lá, cái gạt tàn, giày để ngoài
cửa, trên cửa có treo một cái bảng đen viết thời gian hai người thay phiên
nhau làm cơm, mấy quyển sách của Tô Tần ném bên cạnh sô pha, trên bệ tủ
có một cái bể cá trống rỗng.

Ngô Úy ngồi xuống sô pha nhìn quanh phòng, tuy rằng đồ đạc ở đây đơn

sơ, cũng không có mấy đồ đáng giá, nhưng lại mang tới cảm giác an lành.

Chỉ chốc lát sau Tô Tần đã đi ra, dấu dép ướt nhẹp in xuống sàn nhà xi

măng. Cậu lấy khăn lau tóc, thay cái áo ba lỗ màu trắng và chiếc quần soóc
rồi đi tới bên bàn ăn ngồi xuống.

Ngô Úy để ý tới chiếc áo ba lỗ đã ố vàng, phía dưới thắt lưng còn một

vài cái lỗ nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.