BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 126

để trở thành một quân nhân thật sự, nhưng một cái giơ tay nhấc chân của
mọi người cũng có vẻ nhẫn nãi và cẩn thận hơn rất nhiều.

Ngày cuối cùng, ai cũng đều chuyênchú, hô khẩu hiệu vang trời, mỗi

một lần nhấc chân phất tay đều cố sức tạo ra tiếng cắt gió. Buổi chiều hiệu
trưởng tới kiểm tra, đến từng lớp huấn luyện chỉ huy, đi xung quanh thao
trường một vòng. Chạy bước nhỏ, đi nghiêm. Vì phải đi ngay ngắn nên đến
khúc cua, mọi người đều phối hợp bước chân thật chậm.

Sự ăn ý, tinh thần đoàn đội, trong lòng mỗi người đều có chút tư vị

không thể nói. Tuy các giáo quan rất nghiêm ngặt, nhưng tiếp xúc qua một
tuần, nghiêm đến đâu cũng có tính tình của người bình thường. Có nhiều sĩ
quan tuổi đời còn rất trẻ, người trẻ nhất mới hai mươi ba.

Hát quân ca xong, hiệu trưởng đi lên phát biểu về buổi tập quân sự. Đều

là mấy lời nhàm tai, lúc nghe Tô Tần có chút thất thần, cậu đứng ở hàng
thứ ba, thi thoảng trộm nhìn Ngô Úy đứng trên đầu.

Người đàn ông chắp tay ra phía sau, đứng tư thế nghỉ, lưng rắn rỏi, sau

gáy có mồ hôi trượt xuống. Trong lòng Tô Tần có chút khó hiểu, mới tiếp
xúc được vài ngày, rốt cuộc đối phương nhìn ra cái gì từ phía mình? Mình
có thể biết được những gì từ người kia? Sao có thể nói thích qua loa như
vậy được, mà tột cùng.. thích là cái gì?

Cậu cúi đầu, ngón tay đặt sát mép quần, nhìn xuống đầu ngón chân.

Trong đầu mơ hồ truyền đến tiếng sấm rền, vang lên hai tiếng rồi biến mất.

Nhớ lại sáng nay trước khi ra khỏi nhà có nghe thấy đài dự báo mưa,

cũng không biết Nghiêm Qua có nhớ thu quần áo hay không.

Bàidiễn thuyết dài dòng hoàn thành trước giờ cơm tối. Các giáo quan

nhắc nhở sinh viên tám giờ tập trung ở giảng đường, tối naylà tiệc mừng
tân sinh viên theo thông lệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.