BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 266

Lưu Bị xua tay, “Không sao đâu, chú già ngủ rất ngay ngắn.”

Nghiêm Qua cười cười, nhìn thoáng qua Tô Tần.

Mặt Tô Tần lại càng đỏ hơn, cậu bưng bát uống canh, nỗ lực khiến bản

thân trở thành trong suốt.

Triệu Thần phát hiện ra mình đã hiểu lầm, nhưng rất nhanh lại cảm thấy

không đúng. Sao mặt Tô Tần mỗi lúc một đỏ hơn thế kia? Nghiêm Qua và
Lưu Bị ngủ chung?

Chẳng lẽbuổi tối nghe được cái gì không nên nghe….

Anh cảm giác não mình bất lực rồi, nhìn thoáng qua Lưu Bị rồi lại nhìn

Nghiêm Qua, cảm thấy lạnh sống lưng.

Lưu Bị ngây thơ không biết hình ảnh mình trong đầu người ta bị chắp đi

vá lại đến hai lần, múc canh cho Triệu Thần nói: “Học trưởng, cái này bổ
thận.”

Triệu Thần: “…”

Ai gọi cái món này vậy!

Bữa ăn quỷ dị không gì bằng, đợi mấy người ra cửa tạm biệt nhau, Triệu

Thần nhìn thân ảnh Nghiêm Qua và Tô Tần xa dần, khẽ nhíu mày lại.

Anh luôn cảm thấy cái người Nghiêm Qua kia đối với Tô Tần… có lẽ là

mình nghĩ sai đi.

Lưu Bị bám lấy vai Triệu Thần, Triệu Thần đột nhiên quay lại nhìn cậu

ta đầy trầm tư.

Lưu Bị bị dọa rụt tay về, “Anh sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.