BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 286

Nghiêm Qua thấp giọng nói: “Tại nghĩ chuyện của em, trong lòng phiền

muộn, nên ra tay hơi nặng một chút…”

Hiển nhiên những người khác không cảm thấy tâm trạng anh ta nặng nề

– chỉ một chút.

Triệu Thần tựa như người giám hộ của đám trẻ, tỏ thái độ: “Anh khiến

cho các thành viên trong đội bóng cảm thấy bị bẽ mặt.”

Nghiêm Qua khẽ nở nụ cười, “Cái gì của anh đây cũng lớn hơn bọn

chúng, thua thì có gì phải mất mặt.”

Triều Thần lại nghiêm mặt nói: “Tôi với anh một đấu một, coi như kết

thúc chuyện này.”

Nghiêm Qua thu tiếu ý trên môi lại, nhìn đối phương một hồi: “Chú em

nghiêm túc?”

“Đương nhiên.”

Tô Tần cảm giác như hai người đang nỗ lực giương cung bạt kiếm, đang

định nói vài câu, Nghiêm Qua lại đột nhiên nói: “Được.”

Sao câu chuyện lại đổi thành thế này?

Tô Tần đứng bên sân bóng rổ, vẻ mặt mờ mịt nhìn hai người giằng co.

Lưu Bị và Đại Dũng hay tin cũng chạy tới, ngoài sân bóng tụ tập rất nhiều
người hiếu kỳ đến xem náo nhiệt.

Cuộc sống đại học vốn không thể thiếu mấy tin đồn, thuở thiếu thời, ai

cũng muốn nhập vai anh hùng, tuy rằng sau này nhớ lại sẽ thấy rất ngây
thơ, nhưng ở thời điểm đó, lại coi đấy như một chuyện rất đỗi quan trọng
trong sinh mệnh.

Trọng tài là một thành viên trong đội bóng rổ, đàn anh của nhóm Lưu Bị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.