BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 346

Thanh âm của Trần Minh có chút thay đổi, không có cảm giác ôn hòa

thường ngày, thay vào đó là mềm mại nhu mì. Thanh âm Viên Kiệt có chút
khàn, người nghe không khỏi đỏ mặt.

“A ừm… Cậu.. đừng.. a … a.”

Trần Minh có chút không khống chế được, thanh âm hơi cao lên, sau đó

lại bị che kín.

Thanh âm Viên Kiệt có chút mơ hồ: “Cậu nhỏ giọng một chút! Lát nữa

Tô Tần tỉnh dậy đấy!”

Trần Minh rên rỉ, ngâm nga vài tiếng, hiển nhiên chịu không nổi, giọng

nói còn mang theo tức giận, “Cậu, cậu đã biết có người, lại còn.. Ưm..”

“Mình nhịn không được mà..” Sau đó là tiếng hôn môi, thanh âm Viên

Kiệt trầm trầm khàn khàn, “Ai bảo cậu câu dẫn mình.”

“Ai! Ai cậu…A! Không được! A! A!”

Động tác kịch liệt bị tiếng nước che đi, không còn tiếng người nói

chuyện, chỉ còn lại tiếng thở dốc như nhũn ra.

Mặt Tô Tần nóng ran, cả người cứng ngắc không biết nên làm gì. Cậu

không nghĩ quan hệ hai người đã tới mức này.

Cậu ngây người ngồi yên một chỗ, cảm thấy đầu trống rỗng, qua một lúc

lại nằm xuống, hướng mặt vào tường, tim đập như sấm rền.

Lại.. lại ngủ một lúc nữa đi, có lẽ lúc tỉnh dậy sẽ quên chuyện này.

Tô Tần nhắm mắt lại, phát hiện cơn buồn ngủ đã bay sạch! Thanh âm rất

nhỏ kia cứ văng vẳng bên tai, cậu liếm môi, trong đầu hiện lên khuôn mặt
Nghiêm Qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.