BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 392

hố, xe đi qua bắn hết nước bẩn lên, thân xe đầy bùn nhão.

Tối đến nhà nhà nhộn nhịp ăn cơm, tuy có TV nhưng không nhiều kênh

cho lắm. Thật ra TV cũng không thường xuyên được bật, trẻ con không có
hứng thú với TV, cơm nước xong lại chạy ra bên ngoài chơi, người lớn với
TV cũng không mấy hứng thú. Tuổi già xách ghế ra cửa nói chuyện phiếm
hút thuốc cùng nhau, mùi thuốc lá thoảng trong không khí, mùi vị rất giản
đơn.

Mấy người phụ nữ sẽ làm việc nhà, hoặc là làm vài việc lặt vặt, như đan

như thêu thùa, hi vọng hoàn thành chiếc áo len khi mùa đông tới.

Đàn ông sẽ tụ tập đánh bài, hoặc là đi ngủ sớm.

Tiếng trẻ con từ xa truyền đến, đếm 1, 2, 3, có lẽ là chơi trốn tìm. Mẹ Tô

kéo sợi dây bên tường xuống, đèn trên đỉnh đầu bật sáng, ánh đèn mờ mờ,
ngói không mấy cao, trên bàn gỗ trước nhà có Tô Thích đang ngồi làm bài
tập của mấy ngày nghỉ.

Ngoài cửa có người gọi cậu bé, “Tô Thích! Ra đây! Ra đây!”

Tô Thích quay đầu lại, nhặt hòn đá bên người, dùng sức ném ra bên

ngoài, vừa vặn rơi xuống cửa, cậu bé quát: “Đang làm bài tập! Không đi!”

Đám trẻ lại rời đi, tiếng đếm 1, 2, 3 xa dần, thật ra Tô Quỳnh cũng muốn

ra ngoài chơi, nhưng đã tối muộn, mẹ Tô sợ cậu bé ngã, nên đành ngoan
ngoãn ngồi trong phòng.

Bộ quần áo mới là một chiếc áo phông màu vàng và một cái quần yếm

nhỏ, mũ lưỡi trai có hai màu xám trắng giao nhau, phía trước còn có chữ A.
Tô Thích để mũ qua một bên, Tô Quỳnh chạy tới đội. Cái mũ hơi lớn hơn
so với cậu, đội xuống che hết mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.