BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 438

Lúc nói lời này, đột nhiên Nghiêm Qua thấy ngực mình đau xót, tựa như

bị ai nện cho một quyền.

Tô Tần không hé răng, gật đầu, như có điều cần suy nghĩ.

Đột nhiên Nghiêm Qua thấy hối hận, anh hé miệng, nhưng lại không

phát ra âm thanh. Qua một lúc, anh làm như không có gì, “Anh tiễn em
xuống dưới nhà.”

“Ừm.”

Hẳn là Thường Dịch đang ở gần đấy, nếukhông không thể tới trong mười

phút được.

Chiếc Mercedes đỗ đột ngột trước đầu hẻm, đúng lúc chủ thuê nhà đi

chơi mạt chược về, nhìn chiếc xe, lại tò mò nhìn đám Nghiêm Qua.

Thường Dịch đi từ ghế tài xế xuống, vẻ mặt tuy vẫn ôn hòa như ngày

thường, nhưng lại có thêm vài phần khẩn trương hưng phấn.

Tô Tần nhìn gương mặt anh ta, đột nhiên cảm thấy như đã qua trải mấy

kiếp.

Nghiêm Qua đứng bên cạnh, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên gò má anh, anh

vẫn diện vô biểu tình như vậy, nhưng trong lòng lại co rút từng đợt.

Tuy rằng từng nghĩ tới, nhưng lúc đối diện mới phát hiện quả thật không

khá hơn gì.

Bầu không khí phức tạp quẩn quanh Tô Tần và Thường Dịch, khiến anh

có cảm giác như mình là người thứ ba.

Anh nắm chặt tay Tô Tần, Tô Tần bị đau nên hoàn hồn nghiêng đầu liếc

mắt nhìn Nghiêm Qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.