BẢN TÌNH CA NHỎ - Trang 48

Chỉ là mặc với chiếc quần jean đầy nếp nhăn và đôi giày thể thao cũ thì

không hợp.

“Quần áo của mình vẫn còn đủ.” Tô Tần nói: “Hơn nữa cũng sắp lập thu

rồi.”

Trần Miểu thở dài kêu: “Tô Tần, cậu tiết kiệm thật đấy.”

Tô Tần cười cười, cũng không nói nhiều, liếc mắt nhìn cốc trà sữa trên

tay Trần Miểu. Đó là Trương Dũng Nghĩa mua, một cốc tám tệ, cậu không
hiểu tại sao đồ ở đây đều đắt như vậy. Trước khi ra khỏi cửa, bởi vì sợ khát,
cậu thường đun nước sôi và đổ vào chai mang theo người, vốn muốn hỏi họ
muốn uống không, bởi cậu còn đem theo cốc nhỏ.

Chỉ là nhìn tình huống hiện tại…

Trần Miểu có trà sữa, trên tay Trương Dũng Nghĩa cũng có coca, hoàn

toàn không có đất cho cậu dụng võ.

Điểm dừng chân thứ hai của mọi người là Ngôn Sương. Ngôn Sương là

tên một con phố, cũng là một địa điểm du lịch nổi danh.

Nhà trong khu phố này được xây dựng theo lối kiến trúc cổ kính, đường

mòn trải đá, trụ hiên màu đỏ, khung cửa sổ chạm hoa, mái hiên cong vút.

Trên vách tường màu xám tro có khắc lịch sử Nam Thành, người tới đây

phần nhiều là du khách, có rất nhiều người ngoại quốc, cầm camera không
ngừng chụp ảnh. Trên đường có vài sạp nhỏ: bán những món đồ có thiết kế
độc đáo, rối bóng, những con tò he nhiều màu sắc..

Tô Tần rất hứng thú với mấy con rối bóng, liền tiến lên xem, phát hiện

một cái có giá sáu trăm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.