BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 224

CHƯƠNG 29: TÌM ANH - EM KHÔNG

NÊN TỚI Ở ĐÂY...

Edit: Yuzu
Đường núi dốc và khúc khuỷu, xung quanh là đá và cổ thụ thẳng
đứng, lúc đầu còn có thể thấy ánh sáng nhỏ vụn xuyên qua kẽ lá qua
đỉnh đầu Diệp vá thấy nhỏ vụn dương quang, sau khi đi hai tiếng Hạ
Ngữ Băng mới đến giữa sườn núi. Con đường càng ngày càng hẹp,
kéo dài đến chỗ sâu trong vùng núi không biết tên, cây cối càng lúc
càng xanh um che lấp, từng khóm lá xanh lớn tụ lại trên đỉnh đầu, kín
không kẽ hở ngăn cách tất cả ánh nắng, không biết là buổi trưa hay là
buổi tối.
Bốn phía yên tĩnh khác thường, chỉ có tiếng chim lạ kêu và tiếng bước
chân dần rã rời. Hạ Ngữ Băng đạp trên lớp lá rụng thật dày, tiếng lá
khô bị nghiền nát trong rừng rậm được khuếch đại vô tận, một sự lạnh
lẽo bò lên sống lưng làm người ta rợn cả tóc gáy.
Trèo lên giữa sườn núi, sương mù dần dần dày lên, đã có thể thấy dãy
núi liên miên chập chùng cách đó không xa, chỗ đó gai mọc thành bụi,
cổ thụ mênh mông, đã không có đường để đi, ngay cả thôn dân địa
phương cũng không dám tùy ý xông loạn vào trong núi.
Nhưng mèo già lại hết sức rất quen, lắc cái đuôi xẻ tà, một hồi xuyên
qua cỏ dại, một hồi nhẹ nhàng trèo qua tảng đá sừng sững, một hồi
biến mắt trong bụi rậm, trong nháy mắt lại xuất hiện trong cây cổ thụ
bị nứt ra, thỉnh thoảng đi nhanh còn ngồi chồm hổm ở phía xa chờ Hạ
Ngữ Băng thở hồng hộc chạy theo, thần thái thong dong dạo chơi,
mưu đồ đã lâu.
"Sơ Hạ! Ngươi chậm một chút!" Hai chân Hạ Ngữ Băng nặng như chì,
mắt cá chân phát đau, đang khom lưng chống vào một gốc cây bạch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.