BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 231

"Em nói lời xin lỗi với anh, anh, xin lỗi! Đêm là em sợ chết, không
phải là ghét anh." Hạ Ngữ Băng có chút nóng nảy, chạy tới hướng
Lâm Kiến Thâm xuất hiện, nhưng vì trời tối không nhìn rõ dưới chân,
bị vấp dây leo, ngã ập về phía trước, đập đầu vào một cái rễ lớn của
gốc đa, kêu lên một tiếng đau đớn.
Cô đập mặt xuống đất, giầy cũng mất một chiếc, lộ ra bàn chân phồng
rộp, nhưng cô vẫn không nhúc nhích, giống như một con cá muối.
Gió nhẹ lướt qua, một cái bóng đen xuất hiện ở sau lưng cô.
Cái kia bóng đen thấy cô ngã trên đất vẫn không nhúc nhích, dường
như rất lo lắng, đi vòng qua cô hai vòng, lại nhẹ nhàng ngồi xổm
người xuống, do dự hồi lâu, mới cẩn thận giơ một ngón tay ra chọc
chọc cô.
Hạ Ngữ Băng vẫn không nhúc nhích.
Bóng đen lại chọc chọc cô.
Hạ Ngữ Băng vẫn bất động.
Bóng đen rõ ràng là đang hoảng loạn, cũng không trốn nữa, bóng tối
từ từ rút khỏi anh, lộ ra một Lâm Kiến Thâm anh tuấn lạnh lùng. anh
luống cuống tay chân lật người Hạ Ngữ Băng lại. Hạ Ngữ Băng nhắm
nghiền hai mắt, trên trán có một cục sưng đỏ, giống như đã ngất rồi.
Lâm Kiến Thâm vỗ vỗ gò má cô, run run gọi: "Hạ Ngữ Băng, Hạ Ngữ
Băng! Này, em dậy đi!"
Hạ Ngữ Băng chợt mở mắt ra, như xác chết vùng dậy, ôm cổ Lâm
Kiến Thâm - thân trên đang trần trụi, ôm thật chặt: "Em tìm được anh
rồi, không cho anh đi nữa!"
Lâm Kiến Thâm sững sờ một hồi, rồi mới nhận ra Hạ Ngữ Băng giả
bộ bất tỉnh, vì muốn dụ anh xuất hiện.
Lo lắng ở đáy mắt còn chưa tan, Lâm Kiến Thâm chợt có chút tức
giận, môi mỏng mím chặt, bắt đầu ngọ ngoạy, dùng sức đẩy cánh tay
đang ôm mình ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.