BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 298

Hạ Ngữ Băng trả lời 'phải ' cũng không được, 'không phải' cũng không
được, dù sao người tới đều là khách, hơn nữa lại là học trưởng đã cho
cô rất nhiều lời khuyên, không cần phải quá ầm ĩ cứng nhắc như vậy.
"Không sao, nhưng quả thực là rất giật mình, không ngờ học trưởng
lại thật sự tìm đến đây." Khí áp càng lúc càng thấp, Hạ Ngữ Băng
không thể làm gì khác hơn là hết sức cố gắng chuyển chủ đề: "Học
trưởng tìm được chỗ ở chưa? Ở đây là làng nhỏ, không có khách sạn
đẳng cấp năm sao đâu."
Trịnh Ngạn nhìn quanh ngôi nhà cũ được bố trí ấm áp, câu 'anh thấy
nhà em còn rất lớn' chưa nói ra miệng đã bị Lâm Kiến Thâm cắt đứt:
"Trên thị trấn có chỗ nghỉ lại."
Những lời này nhiều ít đều chứa ý 'đuổi người', huống chi Lâm Kiến
Thâm không thể học được dáng vẻ 'khẩu Phật tâm xà', thẳng thắng và
ngang ngược, không hề che giấu địch ý trong mắt.
Vẻ mặt Trịnh Ngạn không thay đổi, nhìn lại anh: "Không cần, tôi thích
sống ở trong thôn."
Con ngươi Lâm Kiến Thâm co lại, càng thêm lạnh lùng, tay không
khống chế được mạnh yếu, rắc một cái, cắt đứt một nhánh hồng. Hạ
Ngữ Băng đứng ở bên cạnh, thật là được nhìn trò hay.
Hai người đàn ông trong một vở kịch, thật thú vị!
Nhưng mà, cô rất lo lắng Lâm Kiến Thâm nhất thời kích động hiện ra
đôi cánh lớn, sừng rồng và vân vân, không thể làm gì khác hơn là vội
ho một tiếng, chen miệng nói: "Chuyện này, nhà chú Hai kế bên có
phòng trọ trống, hay là học trưởng ở đó?"
Trịnh Ngạn mỉm cười, chỉ đơn giản nói: "Có thể ở đây không? Anh rất
an tĩnh, sẽ không làm phiền em."
"Nhà của em chỉ có phòng của bà ngoại còn trống, bà vừa mới qua
đời, vẫn không nên quấy rầy bà."
Hạ Ngữ Băng cố ý nói như vậy, quả nhiên, Trịnh Ngạn nhíu nhíu mày,
lập tức cười nói: "Là anh đường đột, xin lỗi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.