BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 339

Hạ Ngữ Băng bị đâm đến sợ, đành phải thành thành thật thật mà đeo
bao tay vào. Lâm Kiến Thâm dạy cô cách lấy hạt dẻ thế nào, đầu tiên
là lấy hạt dẻ chưa lột vỏ đặt dưới chân nghiền mấy cái, để cho vỏ mở
miệng, lộ ra hạt dẻ màu nâu bên trong, lấy hạt dẻ ra, liền thành loại hạt
dẻ hồng hồng đỏ đỏ mà thường thấy ở chợ.
Chỉ chốc lát sau, hai người đã nhặt gần được một sọt hạt dẻ, Lâm Kiến
Thâm nhấc sọt lên ước lượng, gật đầu nói: "Cũng tàm tạm rồi, trở về
thôi."
Hạ Ngữ Băng còn chưa chơi đủ, có chút nhớ mãi không quên, Lâm
Kiến Thâm đành phải dỗ cô: "Mặt trời sắp xuống núi rồi, lần sau lại
dẫn em đi nhặt nấm."
Đều nói lên núi dễ xuống núi khó, lời này không có chút giả dối nào.
Vừa rồi khi leo núi, Hạ Ngữ Băng chỉ cảm thấy mệt, lúc xuống núi
nhìn thấy đường núi chênh vênh mới nhận thấy nguy hiểm.
Đường núi vừa dốc vừa trơn, thỉnh thoảng Lâm Kiến Thâm sẽ đưa tay
đỡ cô một lần, gặp chỗ thật sự là quá cao và quá dốc, anh liền dứt
khoát chặn ngang bế Hạ Ngữ băng lên mà đi, đến chỗ an toàn lại thả
cô xuống. Hoàng hôn xuyên qua lá cây chiếu vào trong rừng, tầm nhìn
bị che phủ bởi một mảng màu hồng vàng, Hạ Ngữ băng được Lâm
Kiến Thâm ôm vài lần, khuôn mặt so với hoàng hôn còn muốn đỏ hơn
vài phần.
Đoạn đường rừng cuối cùng là gần với một dốc núi nghiêng bốn mươi
lăm độ, mặt đường tương đối bằng phẳng, Lâm Kiến Thâm nghĩ sẽ
không ngã được, liền đặt Hạ Ngữ Băng đứng vững trên mặt đất, liếc
mắt đánh giá cô một cái, hỏi: "Mặt em sao lại đỏ như vậy? Nóng vậy
sao?"
"Đúng vậy." Hạ Ngữ Băng nhếch khóe môi, dùng tay quạt gió như che
dấu: "Nóng quá."
"Chờ ra khỏi rừng, có gió sẽ mát mẻ." Lâm Kiến Thâm vẫn chưa nghi
ngờ gì, tiếp tục cõng sọt đi về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.