BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 341

CHƯƠNG 43: KHÔNG THÍCH.

Edit: Bạch Lan Tửu
Môi Lâm Kiến Thâm vừa mỏng vừa mềm, xúc cảm kỳ dị, cả người
tựa như bị điện giật, khiến cô khẩn trương đến quên cả hô hấp.
Mãi cho đến khi Lâm Kiến Thâm đẩy cô ra.
Vẻ mặt anh đều là kinh ngạc, trong kinh ngạc còn hàm chứa cả hoảng
loạn, ngực rắn chắc phập phồng dồn dập, khuôn mặt tuấn lãng trắng
trẻo nổi lên một tầng ửng đỏ vừa xấu hổ vừa buồn bực, ánh mắt nhìn
Hạ Ngữ Băng tràn ngập không thể tin.
Ánh chiều tà trong mắt anh lẳng lặng nhạt nhòa, ngay cả gió cũng như
ngừng thổi, trong rừng an tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng hô hấp
dồn dập của hai người.
Hạ Ngữ Băng cũng nhìn anh, khuôn mặt đỏ bừng nóng lên, đôi môi
hồng nhuận hơi động đậy, sau một hồi lâu không biết nên nói cái gì
mới tốt.
Lâm Kiến Thâm không dám nhìn môi cô, tầm mắt tránh đi, che giấu
bằng việc ngồi xổm xuống nhặt hạt dẻ rơi trên đất, vừa vặn không biết
vì đâu mà Hạ Ngữ Băng cũng ngồi xổm xuống nhặt hạt dẻ, ngón tay
hai người chạm cùng một chỗ, lại giống như bị bỏng mà nhanh chóng
rụt lại.
Không khí đang xấu hổ, hầu kết Lâm Kiến Thâm giật giật, mở miệng
nói: "Để tôi."
Vì thế Hạ Ngữ Băng yên lặng thu tay về, lời vọt đến cổ họng lại nuốt
trở về. Cuối cùng cô được ăn cả ngã về không, mở miệng: "Vừa rồi,
em không phải cố ý đâu."
"Tôi biết." Lâm Kiến thâm không nâng mắt lên, chỉ là động tác nhặt
hạt dẻ càng nhanh hơn một chút, mu bàn tay khớp xương rõ ràng ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.