BẠN TRAI CÙNG NHÀ KHÔNG PHẢI NGƯỜI - Trang 35

Nương theo ánh đèn nơi cửa sổ, Lâm Kiến Thâm ngồi trên bậc thềm
đá ở hành lang, ngón tay thon dài cầm bút thấm mực, viết trên chiếc
đèn Khổng Minh đã được mở ra ba chữ lớn 'Lâm Tú Anh".

Chữ của anh rất đẹp, tư thế cầm bút vô cùng ngay ngắn. Hạ Ngữ Băng
nhớ, khi còn trẻ bà ngoại từng là một giáo viên tiểu học, cũng là một
người viết chữ bằng bút lông rất đẹp.

Lâm Kiến Thâm lại ghi thêm bên cạnh ba chữ ‘Lâm Tú Anh ’ một
hàng chữ nhỏ: Cháu bất hiếu Lâm Kiến Thâm. Viết xong, anh lại đưa
bút cho Hạ Ngữ Băng: “Cô cũng viết đi.” Trong mắt anh có chờ mong,
hệt như đây là một việc thiêng thiêng nhất định phải làm.

Hạ Ngữ Băng nhận bút, ngồi bên cạnh Lâm Kiến Thâm, chỉnh lại làn
váy màu đen, cẩn thận điều chỉnh tư thế thật lâu mới đặt bút viết.

“Con viết chữ bằng bút lông hơi khó coi, hy vọng bà ngoại đừng để
ý.”

Dù sao Hạ Ngữ Băng cũng có kiến thức mỹ thuật cơ bản, chữ cũng
không quá khó coi, nhưng nét bút rất nhỏ, chữ cũng rất mỏng.

May là Lâm Kiến Thâm cũng không quan tâm lắm, anh quẹt que diêm
thắp ngọn đèn cồn treo dưới đèn Khổng Minh. Hạ Ngữ Băng hơi ngạc
nhiên nhìn anh, nói đùa: "Tôi còn tưởng loại đồ như que diêm này, đã
sớm biến mất trong dòng sông dài lịch sử rồi chứ."

Lâm Kiến Thâm đưa cho nàng một ánh mắt không nói nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.