Thôn bên có tên là "thôn Thạch Ngưu", tọa lạc ở khoảng đất bằng
phẳng dưới chân núi, so với thôn Linh Khê thì nhà cửa dày đặc hơn
nhiều, ruộng tốt ao đẹp, đường ruộng thông thoáng, giữa thôn có một
cửa hàng bán lẻ được cải tạo từ một nhà hợp tác xã kiểu cũ.
Hà Ngữ Băng vừa nhìn đến cửa hàng chỉ có ba gian to nhỏ mặt tiền
liền tuyệt vọng ---vừa loạn vừa tàn, bởi vì nằm sát đường cho nên trên
cửa sổ kính và bàn ghế đều phủ một lớp bụi thật dày, thật sự là khác xa
so với siêu thị lớn trong thành phố. Cũng may tuy chim sẻ có nhỏ
nhưng ngũ tạng đều đầy đủ, cái nên có đều có, Hạ Ngữ Băng muốn
một thùng bia và hai chai Sprite to làm đồ uống, Lân Kiến Thâm cần
một túi bột mì mới.
Hạ Ngữ Băng vốn còn muốn mua ít đồ ăn vặt khác nữa, nhưng vừa
nhìn thấy cửa hàng nhỏ này thật linh tinh rối loạn, sợ bị mua phải hàng
giả hoặc là hàng quá hạn nên đành từ bỏ. Cô tranh trả tiền, lại bị Lâm
Kiến Thâm cản lại, nói: "Không cần em trả, để tôi."
Hạ Ngữ Băng ngượng ngùng nói: "Không cần anh trả! Tiền ba em cho
anh anh cũng không nhận, sao em có thể không biết xấu hổ mà lại làm
phiền anh đây? Lại nói, các anh ở nông thôn này kiếm một phân tiền
cũng đã không dễ dàng gì."
Lâm Kiến Thâm vẫn kiên trì: "Để tôi!"
Bà chủ mập mạp ngồi sau cây quạt, dùng tiếng địa phương mà vui tươi
hớn hở nói: "Nên do nam thanh niên kiếm tiền, nào có đạo lý để các
cô gái nhỏ kiếm tiền đây. Chàng trai, đây là bạn gái cậu hả? Thật là
xinh đẹp nha!"