BÀN VỀ NHIẾP ẢNH - Trang 11

hoặc đã có một cái gì đó giống như trong bức ảnh. Dù có những hạn chế gì
đi nữa, do nghiệp dư hoặc tài nghệ cố tình của người chụp ảnh, bất kỳ bức
ảnh nào cũng vẫn có vẻ liên hệ một cách ngây thơ, và do vậy mà chính xác,
với cái hiện thực nhìn thấy được, hơn hẳn những hình ảnh tạo tác theo cách
khác. Đến những bậc thầy cao đạo như Alfred Stieglitz và Paul Strand, đã
tạo ra những bức ảnh đầy quyền năng và không thể nào quên suốt từ thập
niên này sang thập niên khác, mà còn chỉ muốn phơi bày được cái gì đó “có
thực ở ngoài kia”, chả khác gì một người chơi máy Polaroid coi ảnh chụp
chỉ như một dạng ghi chép nhanh chóng tiện lợi, hoặc một người dùng máy
Brownie như đồ chơi chỉ để có ảnh lưu niệm cuộc sống hàng ngày.

Một bức tranh vẽ hoặc một đoạn văn mô tả bao giờ cũng là một diễn giải
chắt lọc, còn một bức ảnh chụp thì có thể được coi là một sao chép chắt lọc.
Nhưng mặc dù nhiếp ảnh vẫn được coi là có tính xác thực, và do đó mọi
bức ảnh chụp đều mang tính thẩm quyền rất đáng quan tâm và đầy sức hấp
dẫn, công việc của những người chụp ảnh vẫn không thoát khỏi sự mặc cả
mập mờ giữa nghệ thuật và sự thật. Ngay cả khi nhiếp ảnh gia chỉ để tâm
nhất đến phản ảnh hiện thực, họ vẫn bị thôi thúc bởi những ám ảnh thị hiếu
và lương tri. Những thành viên tài năng của dự án nhiếp ảnh Farm Security
Administration hồi cuối thập niên 1930 (trong đó có Walker Evans,
Dorothea Lange, Ben Shahn, Russell Lee) thường chụp hàng chục bức trực
diện một người phu cấy rẽ cho đến lúc họ thấy hài lòng với hình ảnh đã vào
phim: vẻ mặt của người nông phu đã phản ánh đúng những quan niệm của
họ về sự nghèo khổ, về ánh sáng, về nhân phẩm, về chất liệu thô nhám, về
sự bóc lột, và về cả bố cục hình học của bức ảnh. Khi quyết định bức ảnh
trông sẽ phải như thế nào, khi lựa chọn lấy bức này bỏ bức kia, người chụp
ảnh luôn áp đặt những tiêu chuẩn của mình cho nội dung bức ảnh. Mặc dù
người ta vẫn nghĩ máy ảnh rõ ràng là nắm bắt chứ không phải chỉ diễn giải
hiện thực, ảnh chụp vẫn cứ là những diễn giải chả kém gì tranh vẽ. Ngay cả
những trường hợp chụp ảnh một cách bừa bãi không chọn lọc phân biệt gì,
thậm chí chụp như xóa ảnh, thì bản chất “truyền thông” của nó vẫn cứ y
nguyên. Chính cái mặc kệ cho mọi thứ cứ diễn ra ấy – và sự hiện diện khắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.