BÀN VỀ NHIẾP ẢNH - Trang 126

rõ, lấy nét chính xác, bản in hoàn hảo. Nhưng quan điểm này, vẫn được coi
là của trường phái Weston – các tiêu chí kỹ thuật cốt lõi làm nên một bức
ảnh có giá trị – giờ đây đã phá sản. (Ý kiến của Weston chê Atget vĩ đại là
người “kém về kỹ thuật” cho thấy những hạn chế của nó.) Vậy quan điểm
nào đã thay thế quan điểm của Weston? Một quan điểm rộng rãi hơn, với
những tiêu chí chuyển trọng tâm phán xét từ một bức ảnh đơn lẻ, được coi
là một vật hoàn chỉnh, sang cách nhìn bức ảnh ấy như một ví dụ của “cái
nhìn nhiếp ảnh”. Ý nghĩa của “cái nhìn nhiếp ảnh” cũng khó loại trừ tác
phẩm của Weston, nhưng nó lại chấp nhận một số lượng lớn các bức ảnh vô
danh, không tạo dáng, chiếu sáng thô thiển, bố cục bất đối xứng đã từng bị
loại vì không có bố cục. Quan điểm mới này nhằm giải phóng nhiếp ảnh,
như một nghệ thuật, khỏi các tiêu chuẩn áp chế về mức độ hoàn hảo của kỹ
thuật; và còn giải phóng nhiếp ảnh khỏi cái đẹp nữa. Nó khai mở cơ hội cho
một thị hiếu toàn cầu, trong đó cả chủ đề (hoặc không có chủ đề), và kỹ
thuật (hoặc không có kỹ thuật) đều không ảnh hưởng gì đến chất lượng một
bức ảnh.

Trong khi về nguyên lý thì mọi chủ đề đều là những cái cớ xứng đáng để
thực hiện cái nhìn nhiếp ảnh, người ta lại theo cái ước lệ chung rằng cái
nhìn nhiếp ảnh là rõ ràng nhất trong những nội dung chủ đề lỗi nhịp hoặc
vặt vãnh. Chủ đề được lựa chọn bởi vì chúng nhàm chán hoặc tầm thường.
Vì chúng ta dửng dưng với chúng, nên chúng là những thứ tốt nhất sẽ cho
thấy năng lực “nhìn” của máy ảnh. Khi Irving Penn, được biết đến nhờ
những ảnh chụp các nhân vật nổi tiếng và các món ăn cho các tạp chí và đại
lý thời trang, có cuộc trưng bày ở Bảo tàng Nghệ thuật Hiện đại (Museum
of Modern Art) năm 1975, ấy là vì ông có bộ ảnh chụp cận cảnh những đầu
mẩu thuốc lá. “Ta có thể đoán,” như lời bình của giám đốc Ban Nhiếp ảnh
của bảo tàng, John Szarkowski, “rằng Penn chưa chắc đã quan tâm, dù chỉ
qua quýt, đến những chủ đề chỉ có trên danh nghĩa trong những bức ảnh
của mình”. Khi viết về một nhà nhiếp ảnh khác, Szarkowski ca ngợi những
gì có thể dụ dỗ được từ các nội dung chủ đề “nhàm chán vô cùng tận”.
Nhiếp ảnh được bảo tàng chấp nhận giờ đây gắn liền với những biểu tượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.