BÀN VỀ NHIẾP ẢNH - Trang 79

quan hệ giữa ảnh và phim. Cuộc sống không phải là về những chi tiết quan
trọng, được rọi đèn flash, mãi không thay đổi. Ảnh chụp thì là thế.

Sức quyến rũ của ảnh chụp, khiến ta không rời chúng được, là ở chỗ chúng
cho người thưởng thức cùng một lúc vừa có quan hệ với thế giới vừa chấp
nhận chung chạ với nó. Vì mối quan hệ này giữa người thưởng thức với thế
giới, trong quá trình tiến hóa của cuộc nổi loạn hiện đại chống lại những
quy chuẩn thẩm mỹ truyền thống, có liên đới sâu sắc với việc cổ vũ các tiêu
chuẩn thị hiếu thô lậu. Mặc dù một số ảnh chụp, được coi là những vật thể
riêng lẻ, có cái trọng lực ngọt ngào sắc sảo của các tác phẩm nghệ thuật
quan trọng, việc sinh sôi lan tràn của ảnh chụp cuối cùng vẫn là một khẳng
định của thị hiếu thô lậu. Cái nhìn cực kỳ linh động của nhiếp ảnh ve vuốt
nịnh bợ người xem, tạo một cảm thức giả tạo về sự hiện diện cùng khắp,
một trải nghiệm điêu luyện không có thật. Các nhà Siêu thực, mong ước trở
thành cực đoan văn hóa, thậm chí thành những nhà cách mạng, vẫn thường
có cái ảo tưởng cố tình rằng họ có thể, mà còn nên, là những người
Marxist. Nhưng thẩm mỹ học Siêu thực quá thấm đẫm giễu nhại nên không
thể tương thích với hình thức đạo lý quyến rũ nhất ấy của thế kỷ hai mươi.
Marx đã mắng triết học là chỉ cố hiểu thế giới mà không cố thay đổi nó.
Các nhà nhiếp ảnh, vận hành trong cương tỏa của cảm thức Siêu thực, gợi ý
rằng ngay cả cố hiểu thế giới cũng là phù phiếm, và đề nghị rằng chúng ta
chỉ nên sưu tập nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.